Ánh sáng đức
tin – Thiên Phúc
(Trích trong ‘Như Thầy Đã Yêu’)
Arthur Jones gia
nhập không lực Hoàng gia, anh được huấn
luyện trong một trại lính cùng với 30 binh sĩ
khác. Ngay đêm đầu tiên, anh đã phải cân nhắc
về một quyết định: “Có nên quì gối
đọc kinh như thói quen ở nhà không?”.
Ban đầu anh cảm thấy hơi ngượng,
nhưng rồi anh tự nhủ: “Chẳng lẽ mình
phải thay đổi cách sống vì sợ kẻ khác dòm
ngó sao?”
Anh
liền quyết định cứ quì gối đọc
kinh như thói quen. Khi vừa làm dấu kết thúc buổi cầu
nguyện, mọi người mới biết anh là
người Công giáo. Hơn nữa, anh lại là
người Công giáo duy nhất trong trại lính. Tuy nhiên, anh
vẫn quì gối cầu nguyện hàng đêm, và sau đó
thường dẫn đến những cuộc tranh cãi
hàng giờ.
Cuối khóa
huấn luyện, có người đến nói với anh:
- Anh là
người Kitô hữu tốt nhất mà tôi gặp.
Anh liền
đáp lại:
- Cám ơn
bạn, tôi không nghĩ mình là Kitô hữu tốt nhất
đâu. Có thể tôi là người Công giáo dám
công khai biểu lộ đức tin.
Ánh sáng Đức Tin của người lính
đã tỏa sáng trong trại huấn luyện của không
lực hoàn gia. Đúng như lời Đức Giêsu đã
nói: “Các con là ánh sáng thế gian” (x. Mt 5,14-16).
Như ánh sao lạ đã mọc lên để
dẫn đường cho các đạo sĩ, ngôi sao Tin
Mừng cũng đã xuất hiện để soi dọi
vào tâm hồn tăm tối của chúng ta. Để
từ đây, ánh sáng đức tin luôn tỏa rạng
ngời.
Nhưng Tin không phải là
thấy. Tin là dựa vào lời Chúa mà liều mình, mà
dấn thân và nhiều khi phải vượt qua gian nan thử thách.
Các đạo sĩ khi nhìn thấy ánh sao
lạ, họ đã tin tưởng vào một Đấng
Cứu Tinh mà ngôi sao là dấu chỉ, họ vội vã lên
dường mà không biết ngôi sao sẽ dẫn đi
đâu. Khi ánh sao biến mất, họ không
thất vọng, không bỏ cuộc, nhưng dò hỏi
kiếm tìm. Hành trình của họ là hành trình
Đức Tin, con đường của họ là con
đường thánh giá.
Để giữ vững Đức Tin,
nhiều khi chúng ta phải can trường lướt
thắng bản thân, phải liên lỉ chiến đấu
hy sinh, phải anh dũng biểu lộ niềm tin.
Tổng Giám Mục Fulton Sheen khẳng định:
“Để trắc nghiệm Đức Tin của chúng ta,
cần phải xem phản ứng lúc đau khổ và
thử thách, chứ không pải lúc đời lên
hương, thuận buồn xuôi gió”.
Như các đạo sĩ tìm
lại ánh sao sau khi lạc mất, người tín hữu
Kitô được mời gọi nhìn lên ánh sao của
niềm hy vọng. Chính trong niềm hy vọng mà chúng
ta can đảm dấn thân đi tới.
Trong cuộc sống đời
thường, có rất nhiều dấu chỉ như ánh
sao dẫn ta đến với Chúa. Có thể là:
- Một câu kinh thánh đánh động lòng
ta.
- Một nghĩa cử yêu thương
nồng ấm.
- Một lời khuyên nhắc nhớ chân tình.
- Một gương sáng làm ta xúc động.
Nếu cuộc đời chúng ta đã
từng có những ánh sao dẫn đường, thì
đến lượt mình, hãy là những vì sao ngời sáng
như kim cương trên bầu
trời, là những ánh đèn đêm hoa đăng ngày
đại hội. Eliot đã viết:
“Nếu bạn
không thể là ngôi sao sáng,
Thì
hãy là ánh lửa non cao.
Nếu không
thể là ánh lửa non cao,
Xin hãy làm ánh
nến tỏa sáng trong gia đình”.
Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolo II trong Giáo lý Năm
Thánh 2000 có viết: “Việc giáo dân tham dự và cùng có trách
nhiệm trong cộng đồng Kitô hữu, cùng với
nhiều hình thức tông đồ và phục vụ của
họ trong xã hội, khiến chúng ta có lý mà hy vọng
rằng, vào buổi bình minh của thiên niên kỷ thứ
ba, sẽ có một cuộc “hiển linh” trọn vẹn và
tốt đẹp nơi thành phần giáo dân”.
***
Lạy Chúa, xin
giúp chúng con nhận ra những ánh sao Chúa gởi đến
trong cuộc đời chúng con.
Xin biến chúng
con thành những ánh sao ngày càng rực sáng và lan
tỏa khắp thế giới. Amen.
|