Lễ của mỗi gia đình – ViKiNi
(Trích trong ‘Xây Nhà Trên Đá’ - Lm. Giuse Vũ
Khắc Nghiêm)
1. Lễ Thánh gia là lễ của
mỗi gia đình. Văn hóa
Đông phương đặt nền tảng gia đình
trên đức Hiếu. Người
nổi tiếng chí Hiếu nhất Đông phương là
Vua Thuấn. Thiếu thời, Vua
Thuấn là con nhà bần tiện. Bố
là Cổ Tẩu dở dở ương ương,
mắc tật nghiện rượu. Mẹ
có tật lắm điều, ngồi lê mách lẻo. Anh là Tượng hỗn xược du đãng.
Một cảnh gia đình địa ngục.
Nhưng Thuấn dù nhỏ, ngày ngày ra
đồng làm việc, thường kêu khóc với
trời, tự mình nhận lấy tội lỗi của
bố mẹ. Phụng sự bố mẹ rất kính
cẩn, sợ hãi làm cho bố mẹ biết lo sửa mình
(Kinh Thư ; Thuấn Điển 6 và
Đại vũ mõ 21).
Nhờ đâu một con nhà tiện dân đã
trở nên bậc thánh hiền chí hiếu?
Thứ nhất nhờ vào
niềm tin trời đất thâm sâu sống động
của Vua. Khổng Tử kể: Ngay còn nhỏ,
Thuấn ngày ngày ra đồng làm việc với
nước mắt, kêu khóc với Trời: “Đế
sơ vàng vu điền, nhật hào khấp mân thiên”.
Thứ hai: “Vu điền” - ông ra đồng
chăm chỉ làm việc để phụng dưỡng gia
đình, làm sao nuôi nổi ba miệng lười biếng ăn chơi phung phá! Ông
phải tận lực hy sinh làm việc mà không một
lời phàn nàn than thân trách phận giữa cảnh gia
đình đầy thói hư tật xấu.
Thứ ba: “Phụ tội dẫn thắc” –
Thuấn còn hy sinh tự mình nhận lấy tội lỗi
của bố mẹ. Một tinh thần trách
nhiệm cao thượng. Người ta thường
nói: Tội quy vu trưởng, pháp luật thường
phạt cha mẹ khi con cái vị thành niên phạm pháp. Trái
lại: ở đây tội quy vu ấu. Ấu thơ
đã biết gánh lấy tội của gia đình
để ăn năn kêu khóc với
trời tha thứ và cứu giúp.
Thứ bốn: “Tái kiến Cổ Tẩu,
quỳ quỳ trai lật” – Thăm viếng Cổ Tẩu
kính cẩn, lo sợ đến mức nhịn ăn chay tịnh để chăm lo cho cha
mẹ mọi sự, chỉ sợ cha mẹ buồn
phiền than trách. Dù cha mẹ nhiều tật
xấu đến đâu Thuấn cũng không dám tỏ
vẻ bất kính.
Đức Hiếu của đứa con
tiện dân đã thấu đến Đế Nghiêu,
thấu đến Thượng Đế, cho nên Vua Nghiêu
đã nhường cho Thuấn làm vua. Thuấn đã tu thân
tề gia tốt đẹp, chắc chắn trị
quốc, bình thiên hạ cũng được an vui thịnh vượng. “Đại
hiếu tôn thân, kỳ thứ phất nhục, kỳ
hạ năng dưỡng”: Đại hiếu thứ
nhất tôn kính cha mẹ, thứ đến không làm
nhục, sau là chăm nuôi (Lễ ký tế nghĩa).
2. Lễ Thánh gia mới thực
sự hướng dẫn chúng ta thi hành trọn vẹn
đạo Hiếu theo đúng giới răn thứ
bốn của Thiên Chúa: Đạo làm con, đạo làm cha
mẹ, vợ chồng.
Trước hết, Đạo làm con
phải biết nhớ: “Công cha như núi Thái sơn,
nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”.
Ơn sinh thành, ơn thương mến của cha mẹ
đã chảy ra từ nguồn sống tình yêu của Thiên
Chúa, ban cho con cái sự sống. Không có vàng bạc châu báu nào
so sánh được: Ca dao nói: “Mạng sống hơn
đống vàng”. Phúc Âm cũng dạy: “Dù được
lời lãi cả thế gian mà mất mạng sống nào được
ích gì”.
Sinh thành mạng sống con, cha mẹ còn
hết lòng, hết trí khôn lo lắng ấp ủ âu yếm,
đùm bọc. Mạng sống con cũng là mạng
sống, là xương thịt của cha mẹ: “Máu
chảy ruột mềm”. Con đau khổ, cha mẹ ăn không ngon, ngủ không yên. Và để
cho mạng sống của con được tăng
trưởng lớn khôn, cha mẹ đã đổ ra bao
nhiêu mồ hôi nước mắt, và sức lực hy sinh,
làm ăn nuôi dưỡng, dạy dỗ, những công ơn
đó chồng chất cao hơn núi Thái sơn.
Con biết ơn cha mẹ thì phải
thảo kính, yêu mến, chăm sóc, chia vui sẻ buồn,
làm vinh danh cha mẹ nhất là lúc già yếu. Đừng bao
giờ: “Con nuôi mẹ, con kể từng giờ”.
Đạo Nho còn biết dạy: “Sống thì
lấy lễ mà thờ, chết lấy lễ mà táng,
lấy lễ mà tế” (Luận ngữ II, 5) huống chi Đạo
Chúa.
Thứ đến: Đạo làm cha mẹ
biết đón nhận con cái như con cái Thiên Chúa ban cho
mình. Ý thức rõ như vậy, Đức Maria và thánh Giuse
đã mau mắn dâng con cho Thiên Chúa trong đền thờ. Ngoài ra, các ngài dâng con là để tạ ơn Thiên
Chúa đã cứu sống dân tộc thoát ách nô lệ Ai
cập trở về Đất Hứa vẻ vang. Vì
thế, sinh ra, lớn lên, sống còn của con dân này là
một ân huệ vĩ đại
của Thiên Chúa ban. Họ đã hiến dâng, phó thác trọn
vẹn cuộc sống con mình trong tay
Thiên Chúa toàn năng.
Hôm nay cha mẹ Hài Nhi Giêsu dâng con trong
đền thờ, còn đặc biệt dâng lên Chúa Cha
một thế hệ mới, một thế hệ
được thanh tẩy bằng nước và Thánh
Thần, một thế hệ được ghi ấn tín
Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần để làm nên một
trang sử vinh quang muôn đời trong nước Trời.
Cho nên, sứ mạng làm cha mẹ là một ân huệ từ trời ban xuống. Cha
mẹ được vinh phúc tiếp tay
với Thiên Chúa cộng tác vào chương trình sáng tạo,
mặc khải và cứu chuộc con cái.
Để thực hiện tốt đẹp
thiên chức cao cả đó, cha mẹ phải biết xây
dựng gia đình mình thành một tổ ấm, một cái
nôi chan hòa “tình thương yêu êm ái, nhân hậu, khoan dung, hiền
lành, nhẫn nại, chịu đựng và tha thứ cho
nhau, cởi mở chân thành để liên kết với nhau
trong mối giây bác ái yêu thương tuyệt hảo”.
Hơn nữa, cha mẹ
phải tạo dựng gia đình thành một đền
thờ, trong đó “dâng lên Thiên Chúa những bài Thánh vịnh,
những khúc hát Thánh ca, do Chúa Thánh Thần linh ứng.
Hãy dùng lời Chúa dạy dỗ răn bảo nhau cho
thật khôn ngoan để lời Chúa Kitô sinh hoa kết
quả dồi dào trong gia đình. Khi làm gì, nói
gì, hãy làm và nói nhân danh Đức Giêsu Kitô, và nhờ
Người mà cảm tạ Chúa Cha” (Bài II. Cl. 3, 12-21).
Như thế gia đình chúng ta sẽ trở
nên như gia đình Thánh Gia.
3. Lễ Thánh Gia cho chúng ta
thấy rõ Thánh Gia là đền thờ hoàn toàn dành riêng
phụng thờ Thiên Chúa.
Giuse là Cha nuôi, nhưng hơn tất cả
mọi người cha ruột thịt, Ngài đã âm
thầm hy sinh, hiến trọn mạng sống mình
để phụng dưỡng Con Thiên Chúa, bảo vệ
an toàn gia đình thoát khỏi bàn tay khát máu của Hêrôđê,
khỏi mọi gian nguy trên đường tỵ nạn
băng qua sa mạc đến Ai cập và trở về
Nagiareth bình an.
Maria, người mẹ thánh thiêng trinh trong
tuyệt vời, luôn luôn sống với tinh thần tôi
tớ của Thiên Chúa, sống dịu hiền,
thương mến, thăm viếng, phục vụ bà con
xóm làng, tích cực cộng tác với Con Thiên Chúa trong công
trình cứu độ muôn dân và xây dựng Hội thánh.
Quả thực, không một ai đứng kề thánh giá
của con bằng Mẹ, không một ai sống giữa các
môn đệ trong lúc cô đơn xao xuyến để
cầu nguyện Thánh Linh xuống soi sáng và củng cố
tinh thần các môn đệ bằng Mẹ.
Chúa Giêsu, Người chí hiếu, con thảo độc nhất của gia
đình. Người con chí ái độc nhất của
Thiên Chúa, đã sinh ra trong hang lừa hèn hạ, đã
lớn lên trong cảnh lao động
nghèo khó. Nhưng, cháu bé này là nguồn an
bình muôn thuở cho những cụ già như Simêon ẵm
bế, là nguồn hy vọng vinh phúc cho những bà góa neo
đơn như Anna, là nguồn sáng soi đường
cứu độ cho muôn dân và vinh quang cho Israel
dân Ngài.
4. Giêsu – Maria –
Giuse, còn gia đình nào tầm thường như gia đình
các Ngài! Còn gia đình nào siêu phàm như gia đình các Ngài! Xin
dạy gia đình chúng con biết sống giữa cảnh
phàm trần với tinh thần người con,
người mẹ, người cha chí ái, chí nhân, chí thánh.
Xin cho chúng con biết mừng lễ Thánh Gia với cõi lòng
chan chứa yêu thương, với tâm trí đầy tràn
niềm tin, và với tâm hồn chan hòa ơn thánh. Amen.
|