Phải yêu
mến Thiên
Chúa trên hết
mọi sự
(Suy niệm của Lm. Antôn Nguyễn Văn
Độ)
Lại một bẫy khác do con người
đặt ra để thử lòng Thiên Chúa. Thay vì một
nhóm người như trước, họ chọn ra
một đại diện cho cả nhóm. Vì muốn thử
thách Chúa, họ chọn một vị thông luật, đã là
thông luật nên chắc ông này phải thuộc nằm lòng
613 điều luật ghi trong sách Luật Do thái, trong đó
365 điều luật cấm và 248 điều luật
truyền làm, chưa kẻ các điều luật phụ
nữa. Ông cũng biết các điều trên
được chia thành hai vế trọng luật và khinh
luật. Phạm khinh luật thì chịu phạt đền
tội, nhưng phạm trọng luật như giết
người, thờ tà thần, gian dâm... thì bị tử
hình. Vì là viên thông luật, hiển nhiên ông biết rõ mỗi
nhóm thích giữ một điều luật và cho rằng
điều ấy đối với họ là quan trọng
hơn cả, có thể Chúa Giêsu đưa ra điều này
trọng đối với nhóm này nhưng lại
thường đối với nhóm kia, đó là lý do ông
đặt ra câu hỏi với Chúa Giêsu hòng nắm chắc
phần thắng về mình: “Thưa Thầy, trong lề
luật điều răn nào trọng nhất”?
Hai Điều răn
Thật không dễ để trả lời.
Nếu Chúa trả lời điều luật này trọng,
điều luật kia không trọng thì thế nào
Người cũng bị qui lỗi là về phe nhóm này,
chống nhóm kia, và như vậy Người sẽ mắc
bãy của họ.
Chúa Giêsu là Thiên Chúa thấu hiểu lòng
người, nhưng Chúa vẫn trả lời. Chúng ta
cũng cám ơn vị thông luật này đã hỏi thử
Chúa để chúng ta co được chỉ dẫn rõ
ràng, xác thực về thứ tự các giới răn.
Chúa Giêsu phán cùng người ấy rằng:
"Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi
hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn
ngươi" (Mt 22, 37). Câu luật này trích trong sách
Đệ nhị luật 6,5 có đổi một chút, thay
vì “hết sức” thì Chúa nói là “hết trí khôn”. Song cốt
yếu không có gì đổi.
Nhưng giới răn thứ hai cũng
giống giới răn ấy là: "Ngươi hãy yêu
thương kẻ khác như chính mình ngươi" (Mt
22, 39). Luật này trích ở sách Lêvi 19,18 có khác ở chỗ
thay vì yêu kẻ khác thì yêu đồng loại:
"Ngươi phải yêu đồng loại như chính
mình".
Ba đối tượng yêu thương
Chúa Giêsu kết luận: "Toàn thể
Lề luật và sách các Tiên tri đều tóm lại trong hai
giới răn đó" (Mt 22, 38). Điều răn thì có:
thứ nhất mến Chúa, thứ hai yêu người,
nhưng gồm ba đối tượng yêu thương:
Thiên Chúa, kẻ khác và bản thân.
Đối tượng thứ nhất là Thiên Chúa,
Đấng là Tình Yêu "Ngươi phải yêu
mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết
lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi. Đó
là điều răn trọng nhất và điều răn
thứ nhất" (Mt 22, 37-38).
Thiên Chúa không đòi hỏi chúng ta nhiều
điều, bởi "yêu mến là chu toàn cả Lề
luật" (Rm 13, 10). Nhưng tình yêu có hai vế: Yêu
mến Thiên Chúa và yêu thương kẻ khác... Khi dạy
chúng ta yêu mến Thiên Chúa, Chúa đòi hỏi chúng ta phải
yêu hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn. Còn yêu
thương kẻ khác, Chúa Giêsu không bảo ta phải yêu
hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn; nhưng
"yêu kẻ khác như chính mình. Tại sao vậy? Vì Thiên
Chúa "là dũng lực, là Đá Tảng, chiến
luỹ, cứu tinh, là sơn động, là khiên thuẫn,
là uy quyền cứu độ, là sức hộ phù chúng
ta" (x. Tv 17, 2-3), nên chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa
không những hết… mà còn trên hết mọi sự, hơn
cả chính mình, vì theo lời Chúa Giêsu thì: "Đó là
giới răn thứ nhất và trọng nhất" (Mt
22, 38).
Đối tượng thứ hai là "kẻ
khác" Chúa phán: "Giới răn thứ hai cũng
giống giới răn ấy là: Ngươi hãy yêu
thương kẻ khác như chính mình ngươi" (Mt
22, 39).
Theo quan niệm của Người Do thái lúc
bấy giờ thì "tha nhân" là những người
đồng chủng, đồng hương, đồng
xứ (x. Lv 19, 18). Còn “kẻ khác” được hiểu là
hết mọi người, (x. Mt 25, 40). Khi Chúa Giêsu bảo
người thông luật "hãy yêu thương kẻ khác
như chính mình ngươi", Người có ý dạy
phải thương yêu mọi người chứ không
giới hạn trong những người đồng
hương với nhau (Mt 25, 40), không những thế mà
lại còn phải yêu thương cả địch thù
nữa (Mt 5, 43), và yêu như thế nào? "Yêu như chính
mình ngươi".
Chúa có truyền dạy chúng ta yêu chính mình
không? Thưa: Thiên Chúa xét thấy không cần buộc con
người phải yêu chính mình, vì không ai ghét mình bao
giờ. Nhưng cũng có nhiều người tự
đánh mất mình khi yêu mến sự ác.. Chúa dạy chúng
ta yêu mến Thiên Chúa hết lòng, Người truyền cho
chúng ta giới luật phải yêu chính mình. Chắc chắn
ai trong chúng ta cũng muốn yêu mình. Thiên Chúa là Tình Yêu, chúng
ta là kẻ có tình yêu. Tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa.
Thiên Chúa đã dành cho chúng ta một tình yêu khác với chúng ta
nghĩ. Tình yêu ấy nuôi dưỡng và củng cố các
mối quan hệ của tình yêu chúng ta dành cho bản thân và
kẻ khác. Trong thực tế, chúng ta phải yêu bản
thân mình trong tình yêu Thiên Chúa đã ban cho chúng ta, và chúng ta có
thể bước vào trong tình yêu. Vậy, hãy yêu mến
Thiên Chúa hết mình, thì trong Thiên Chúa chúng ta sẽ tìm
được chính mình, và tránh được nguy cơ
tự đánh mất mình… Nên, theo nguyên tắc, ta yêu kẻ
khác như chính mình, yêu Thiên Chúa hết mình và yêu chính mình.
Yêu kẻ khác như chính mình
Khi truyền dạy "Ngươi hãy yêu
thương kẻ khác như chính mình", Chúa Giêsu như
đặt một tấm gương để tự chúng
ta soi xem mình có yêu "kẻ khác" hay không? Chúa Giêsu xem tình
yêu " kẻ khác " như "mệnh lệnh của
Người," mệnh lệnh tóm tắt toàn thể
lề luật. "Đây là mệnh lệnh của
Thầy, là anh em hãy yêu nhau như Thầy đã yêu anh em"
(Ga 15, 12). Nhiều người có khi đồng hóa toàn
thể Kitô giáo với luật yêu người.
Chúng ta cố gắng đi xa hơn một
chút bề mặt của nsự việc. Khi nói về tình yêu
kẻ khác, người ta nghĩ ngay tới những
"việc làm" như bác ái, hay "phải làm" cho
kẻ khác như: cho họ ăn, uống, thăm viếng
họ, nói tóm tắt là giúp đỡ kẻ khác. Nhưng
đó là hậu quả của tình yêu, chứ chưa
phải là tình yêu. Lòng từ tâm tới trước sự
làm phúc. Trước khi làm phúc, người ta phải
muốn làm phúc.
Thánh Phaolô nói rõ: Đức bác ái phải là
"không giả vờ," tức là, phải chân thật,
nghĩa đen, "không giả hình," (Rm 12, 9);
người ta phải yêu "với một con tim trong
sạch" ( 1 Pr 1, 22). Trên thực tế, người ta có
thể làm việc bác ái và bố thí vì nhiều lý do không dính
dáp gì với tình yêu: tô điểm chính mình, để ra
vẻ là một người làm điều thiện,
được lên thiên đàng, và có khi để trấn an
một lương tâm xấu.
"Như chính mình" Chúa Giêsu muốn
nhấn mạnh người được yêu đồng
hóa với người yêu, vì vậy, phải yêu
thương kẻ khác bằng chính tình yêu đối
với bản thân, nhưng tiên vàn phải yêu mến Thiên
Chúa trên hết mọi sự. Amen.
|