Thợ làm vườn nho
Có lẽ nhiều người đã biết
đến chuyện nhà triệu phú của một
người Mỹ, ông là chủ những tiệm giầy
bên Hoa Kỳ. Lúc còn thanh niên nghèo sơ nghèo xác. Có tần vào nhà thờ dâng lễ, trong túi
chỉ còn một đồng duy nhất, ông đã không
ngần ngại dâng cho Chúa nửa đồng, còn lại
nửa đồng.
Sáng hôm sau, khi đọc trên báo thấy
nơi thành phố bên cạnh có hãng cần người làm
việc, anh ra mua vé xe, nhưng rủi thay vé xe một
đồng mà bây giờ anh chỉ còn lại nửa
đồng, cứ mua vé xe đi nửa đoạn
đường và chủ trương sẽ đi bộ
nửa đoạn đường còn lại. Nhưng khi
đến nhà ga nửa đường, anh xuống xe và
khi vừa bước đi bộ vài trăm thước
thì anh thấy cạnh đường có xưởng
đang cần người làm việc vôi số
lương cao hơn với số lương của công
việc mà anh định đến xin nơi thành phố
bên cạnh.
Như thế, có thể nói: Anh đã đóng
góp cho Chúa nửa đồng, Chúa đã cho lại anh góp
trăm tần, nhiều hơn cũ. Và chúng ta cũng nhớ
chuyện dụ ngôn của Tagore, thi sĩ Ấn Độ
về người ăn mày chỉ cho Chúa một nắm
gạo, nhưng Chúa cho lại một cục vàng Những
người thợ chỉ đóng góp cho Chúa vào giờ
cuối cùng, chỉ có một, hai giờ đồng hồ
làm việc, thế mà được Chúa trả công gấp
mấy tần, bằng những kẻ mệt nhọc
cả ngày.
Bài dụ ngôn không chú
trọng đến việc đóng góp của con
người, nhưng đến thái độ quảng
đại của Thiên Chúa là chủ vườn nho, hơn
quá sức tưởng lượng của con người,
hơn quá sức tưởng tượng của những
người thợ. Thái độ của những
người Pharisiêu nghe Chúa nói dụ ngôn này, thái độ
của một số anh chị em Kitô đầu tiên từ
Do Thái giáo hay những người Kitô giáo đến từ
dân ngoại, và ngày hôm nay thái độ của mỗi
người chúng ta, thái độ ỷ lại vào công
nghiệp trước mặt Chúa hay vào sự đóng góp của
mình cho Chúa, rồi sinh ra ganh tị, khinh dể những anh
chị em khác mà mình cho là không có công khó gì đối với
Chúa.
Trong Nước Chúa,
tất cả đều là ân sủng,
tất cả đều do Thiên Chúa bắt đầu
trước, phần con người chỉ đáp trả
công vào ân sủng Chúa ban mà thôi. Vì thế, không nên có thái
độ ganh tị, ỷ lại, không nên tự phụ,
tự kiêu vì những công việc của mình, nhưng hãy
khiêm tốn đón nhận, tin thắng vào lòng nhân từ
của Chúa là Đấng luôn sẵn sàng ban ơn cho mỗi
người chúng ta vượt quá lòng chúng ta mong ước.
Nơi bài đọc
II, thánh Phaolô trình bày cho các tín hữu Philipphê và cho tất
cả mọi người chúng ta hôm nay một bí quyết
để sống, đó là không nhìn để so sánh mình
với người anh em bên cạnh rồi ganh tị.
Nhưng hãy nhìn lên
mẫu gương của Chúa, quyết tâm sống như
Chúa Kitô, sống kết hiệp mật thiết với
Ngài.
Thánh Phaolô đã
viết cho các tín hữu Philipphê mà chúng ta đã đọc
trong bài đọc II là “dù tôi sống hay tôi chết,
Đức Kitô được vẻ vang trong thân xác tôi,
đó là sống kết hiệp với Chúa Kitô, chúng ta
chỉ nhắm đến một mục đích duy
nhất mà thôi “sống như Chúa Kitô, sống kết
hiệp với Chúa”, để rồi từ đó chúng ta
có thể đem cuộc sống của mình, lài năng
của mình mà phục vụ cho anh chị em xung quanh. Dù tôi
sống hay tôi chết, Đức Kitô được
vẻ vang trong thân xác tôi qua những việc làm tốt,
những việc bác ái mà chúng ta thực hiện hằng
ngày.
Điểm thứ
hai chúng ta có thể lưu ý trong bài Phúc âm hôm nay, đó là
phản ứng của con người trước lòng
quảng đại của Thiên Chúa. Con người hay
những người thợ được ông chủ
vườn nho mướn vào làm vườn nho cho có thái
độ hẹp hòi, ganh tị, đặt giới hạn
cho lòng quảng đại nhân từ của Thiên Chúa: “Ta
không có quyền phân phát theo ý Ta hay sao? Hay
vì Ta quá quảng đại mà các người lại ganh
tị hẹp hòi”.
Đó là bài học mà
Chúa Giêsu muốn ghi khắc vào tâm trí các tông đồ qua bài
dụ ngôn trên. Lòng quảng đại của Thiên Chúa
đối với con người vượt quá sự con
người có thể nghĩ đến, nhưng không vì
thế mà lỗi luật công bằng. Tình
thương của Chúa vượt quá mức độ
công bằng, nhưng không hủy bỏ sự công bằng.
Sự công bằng của Thiên Chúa không như sự công
bằng mà con người chúng ta tưởng nghĩ: “Há anh
đã chẳng đồng ý với Ta tiền lương
mỗi ngày một đồng như vậy hay sao? Ngoài ra, Ta muốn thêm cho những kẻ
đến sau bằng những người đến
trước, há Ta chẳng làm được như vậy
hay sao?”
Qua lòng tốt
của Chúa, xem ra như là Thiên Chúa thiên vị, nhưng
sự thật lòng tốt vô biên ấy đã phơi bày
tật xấu, lòng ganh tị của những kẻ
đến trước ỷ lại vào công nghiệp riêng
của họ, làm việc cực mệt, nhọc nhằn
suốt ngày để yêu sách Thiên Chúa phải thế này,
thế nọ, phải cho họ hơn những
người khác, những kẻ đến sau, những
kẻ không có công trạng gì, những người tội
lỗi, những người thấp kém trong xã hội. Tựu trung tất cả chỉ vì ganh tị
với anh em xung quanh mà họ đã có thái độ phân bì
như vậy.
Sự ganh tị làm
cho con người mất đi lòng biết ơn
đối với kẻ thi ân. Thiên Chúa là Đấng thi ân cho con
người theo chương trình Ngài muốn, Ngài ban cho
mỗi người chúng ta biết bao nhiêu hồng ân,
những nén bạc khác nhau, người thì năm nén, người
thì hai nén, người thì một nén, nhưng nếu chúng ta
ghen tị thì thay vì chúng ta cảm lạ Thiên Chúa, vì
những hồng ân mình đã nhận được; thì
chính lúc đó chúng ta quay lại trách móc Thiên Chúa bất công,
thiên vị.
Lạy Chúa, xin giúp
cho mỗi người chúng con biết vượt qua
được những thái độ ganh tị này. Xin Ngài
mở rộng tâm hồn chúng con, để chúng con
được sống khiêm tốn và quảng đại
như Chúa, luôn biết nhìn ra những hồng ân của Chúa
ban cho chúng con mà cảm lạ tri ân, chúc tụng Ngài. Xin Chúa
gìn giữ mỗi người chúng con trong đức tin mà
giờ đây chúng con cùng nhau tuyên xưng qua kinh Tin Kính.
|