Hãy tin vào sự quan phòng của
Chúa và không
còn sợ hãi
Suy niệm của Lm. Ignatiô Trần Ngà
"Hai con chim sẻ chỉ
bán được một hào, phải không? Thế mà, không
một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em. Thì đối
với anh em cũng vậy,
ngay đến tóc trên đầu
anh em, Người
cũng đếm cả rồi. Vậy anh em
đừng sợ, anh em còn
quý giá hơn
muôn vàn chim sẻ." (Mt. 10,
29-31)
* * *
Một người mù dò dẫm bước
qua chiếc cầu khỉ dài bắc
ngang một con sông rộng. Khi qua được nửa cầu, bất thần anh bị trượt chân và rơi
xuống. May thay,
anh quơ tay vớ
được sàn cầu và cố
sức bám chặt vào đó. Thế là người anh đong đưa,
lắc lư
giữa chừng. Anh cố rướn mình đu người
lên nhưng không đủ sức.
Hai cánh
tay gầy
guộc không kham nổi sức nặng của toàn thân. Anh kinh
hoàng tột độ! Sợ rằng lát nữa đây, khi đôi tay không còn sức níu,
toàn thân anh sẽ rơi
bịch xuống và dòng nước
ác nghiệt sẽ kết liễu đời anh.
Đang khi còn treo mình lơ
lửng như thế, anh hình dung ra biết
bao nhiêu điều khủng khiếp sẽ xảy đến với mình trong chừng mươi phút nữa. Có thể anh sẽ
rơi xuống ngay những mõm đá lởm
chởm giữa dòng sông và
tan xương nát thịt. Rồi sau đó, thân
xác anh sẽ
bị cuốn theo dòng
nước hung tợn
và sẽ làm mồi cho
tôm cá; người
thân sẽ mất công tìm kiếm mà chẳng thấy xác anh đâu... Anh toát mồ hôi
lạnh. Anh gào anh khóc
thảm thiết, gào thật to để may ra có người nghe thấy và đến cứu mình.
Một số người đi qua thấy vậy bảo rằng: "Đừng
sợ! Vì đây là mùa
khô và nước
sông chỉ cao chừng nửa mét. Buông tay
ra đi! Không hề hấn gì đâu!
Chân anh chỉ cách
mặt nước có một thước
thôi mà."
Nhưng anh không tin. Làm sao tin được
người lạ! Biết đâu người ta lừa dối
anh. Anh vẫn tiếp tục kêu gào,
tiếp tục van xin người qua kẻ lại kéo anh lên.
Cuối cùng kiệt sức, anh buông mình xuống
trong tuyệt vọng.
Quá bất
ngờ, anh rơi xuống dòng nước hiền hoà chỉ cao ngang
đầu gối, cách chỗ anh đu đưa
chừng hơn một mét. Anh cười lên khanh khách
như một gã điên khùng!
Cười sung sướng
vì tưởng đã chết mà vẫn còn
được sống
và nhất là cười cho sự khờ
khạo, ngu
xuẩn của mình.
Như người mù trên đây,
cuộc đời chúng ta bị
bao trùm bởi vô vàn
nỗi sợ do chính mình tạo
nên.
Có người đang khoẻ thì sợ những
chứng bệnh nan y có thể
xảy đến trong tương lai; người đang có việc
làm hẳn hoi thì sợ có
ngày mất việc và đói
khát; người đang còn trẻ
thì sợ khi già yếu
không ai phụng dưỡng chăm sóc; người đang yên ổn sống
trong tiện nghi thì sợ
mai đây khi thất cơ lỡ vận, không còn được thoải mái như hiện giờ...
Thế là con người tự tạo ra vô
vàn nỗi sợ rồi để cho chúng đe doạ
và khủng bố đời mình.
* * *
Nỗi sợ bom còn giết nhiều người hơn cả chính trái bom.
Ngày 30 tháng 8 năm 2005, ngay tại thủ đô Baghdad, giữa lúc có cả
triệu người
Hồi giáo I-rắc thuộc hệ phái Shiite trên đường hành hương, đang chen chúc nhau băng
qua cây cầu Al A'ema bắc qua sông Tigris để tiến về ngôi đền Al-Kadhimiya, bỗng có ai đó
la hoảng lên rằng: "có người sắp đánh bom tự
sát!".
Thế là cả triệu người hành hương hoảng loạn xô lấn
chà đạp nhau nhằm thoát ra khỏi
cây cầu, khiến thành cầu gảy đổ làm cho rất nhiều
người rơi xuống sông hàng loạt và chết đuối
chồng chất trong dòng nước
lạnh ngắt; một số khác bị chết
ngạt do đám đông đè lên. Con số tử vong lên
đến cả 1,000
người. Một
tổn thất nhân mạng lớn lao
khủng khiếp chỉ vì nỗi
sợ bom! Nỗi sợ bom đã sát
hại nhiều nhân mạng hơn cả những trái bom có sức
công phá lớn nhất!
* * *
Chính vì nỗi sợ gây nên nhiều
bất hạnh cho con người như thế, nên qua đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su ba
lần nhắn nhủ chúng ta đừng sợ vì có
sự quan phòng che chở
của Thiên Chúa; nếu chúng ta có
ngã, có rơi
thì cũng chỉ ngã, chỉ rơi trong bàn tay
êm ái của
Người.
"Anh em đừng
sợ người đời..." (Matthêu
10, 26)
"Anh em đừng
sợ những kẻ giết thân xác mà
không giết được linh hồn. (Matthêu 10, 28)
"Hai con chim sẻ
chỉ bán được một hào phải không? Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em. Thì đối với
anh em cũng
vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người
cũng đếm cả rồi. Vậy anh em đừng
sợ, anh em còn quý
giá hơn muôn vàn chim
sẻ." (Mt 10, 29-31)
Thế nhưng, như người mù ngu xuẩn kia, chúng ta không
dám tin vào lời Chúa dạy, chúng ta vẫn cứ
sợ, cứ lo và cứ để
cho những nỗi sợ hãi đó đe
doạ, khủng bố chúng ta suốt đời.
* * *
Lạy Chúa, xin cho
con tin rằng Chúa là Đấng quyền năng hằng che chở gìn giữ
chúng con và giúp chúng con vượt qua tất cả phong ba bão táp
trên đường đời.
Xin cho
con tin rằng dù chúng con có vấp
ngã và rơi
xuống, thì có bàn tay Chúa đỡ lấy chúng con. Và mai
đây, khi phải từ giã đời nầy, chúng con sẽ không phải rơi vào cõi hư
vô tăm tối nhưng là rơi vào
lòng bàn tay nhân
ái của Chúa mà thôi.
|