Hiến lễ cuộc đời – Lm.
Giuse Tạ Duy
Tuyền
Theo giáo lý
của Hội thánh "Bản chất của Bí tích Thánh
Thể không chỉ là bữa ăn chung, mà còn và
trước tiên là hiện tại hóa hy lễ thập giá.
Thiếu giá trị hy tế, Mầu Nhiệm Thánh Thể
không có ý nghĩa và chỉ có giá trị như là một
buổi gặp gỡ giao hảo và huynh đệ" (BT
cứu độ).
Vì thế, hôm
nay chúng ta cùng nhau khơi gợi lại ý nghĩa và
những giá trị thiêng liêng của thánh lễ để
qua đó chúng ta sẽ tham dự thánh lễ một cách tích
cực và sốt sắng hơn. Vậy, thánh lễ là gì?
Thánh lễ là
diễn lại cuộc hy tế của Chúa Giêsu ngày xưa
trên thập giá, là bàn tiệc Nước Trời mà chúng ta
được mời gọi tham dự; là thông phần khổ
nạn và phục sinh của Chúa Kitô, vì thế, khi chúng ta
tham dự thánh lễ, là chúng ta đóng vai trò của:
- Đức
Trinh Nữ Maria: Mẹ dâng lên Thiên Chúa Cha lời xin
vâng trọn vẹn qua sự hiệp thông với Con yêu qúy
để cứu độ trần gian. Chính Mẹ đã
kết hợp đau khổ từ trái tim của mình
với đau khổ máu đổ tuôn rơi của Con
để mang lại mùa xuân cứu rỗi cho trần gian.
Cũng vậy,
khi chúng ta đi dâng thánh lễ, là chúng ta đem những lao
công vất vả trong ngày của mình, những khổ
đau trong tâm hồn, đem những tâm tình vui tươi,
lạc quan của mình, hợp với của lễ trên bàn
thờ là Đức Kitô dâng lên Thiên Chúa Cha, để
nhờ Đức Kitô, xin Ngài ban ơn cho chúng ta, tha tội
cho chúng ta và xin ơn cứu độ cho toàn thể
thế giới. Một sự hy sinh vất vả của
một đời lao nhọc để đem lại
nguồn sống và hạnh phúc cho mái ấm gia đình, là
một lễ vật tuy không đổ máu nhưng cô
quặng trong những giọt mồ hôi, những giọt
nước mắt chảy ngược vào tim. Đó là
một hiến tế mà bổn phận đòi hỏi chúng
ta phải chu tòan. Đó là lễ vật mà hằng ngày chúng
ta có thể thưa lên với Chúa: "Xin Chúa nhận
lễ vật bởi tay cha để tôn vinh danh Chúa và sinh
ơn ích cho toàn thể Hội thánh Người.
- Chúng
ta cũng đóng vai trò của thánh Gioan Tông đồ,
đã gan dạ đứng kề bên thập giá như
một chứng nhân cho cái chết hiến tế của
Thầy Chí Thánh Giêsu. Gioan không chạy trốn như bao môn
đệ khác. Gioan không bàng quang như bao người khách
qua đường, nhưng ông đứng dưới chân
thập giá như muốn nói lên tấm lòng sẵn lòng cùng
Thầy trải qua cuộc thương khó đau
thương.
Cuộc
sống của chúng ta luôn có thánh giá, thánh giá trong bổn
phận, trong trách nhiệm, trong những lao nhọc của
công ăn việc làm, trong những ưu tư lo lắng
cho con cái, cho hạnh phúc gia đình. Đó là thánh giá mà Chúa
đang cần chúng ta ôm lấy vào cuộc đời mình.
Không trốn tránh thập giá, nghĩa là không lẩn trốn
đau khổ, lẩn trốn trách nhiệm. Cuộc đời
này ai cũng muốn an nhàn nhưng để
được hưởng những tháng ngày an nhàn thì
cần phải có những ngày tháng lao động cực
khổ. Có gieo - có gặt. Có trồng mới có ngày
hưởng nếm những thành quả của mình.
- Cuối
cùng, khi tham dự thánh lễ là chúng ta thông hiệp vào Mình và
Máu Thánh Chúa Kitô. Chúng ta được kết hợp
nên một trong Chúa Kitô. Chúa Kitô là Đầu Hội Thánh
đã dâng chính mình làm tế lễ, còn chúng ta là những chi
thể trong nhiệm thể của Người, chúng ta cùng
ăn một bánh, cùng uống một chén thánh là chính Mình Máu
Thánh Chúa Kitô, chúng ta có cùng chịu hiến tế chính mình
như Đức Kitô là Đầu của Hội thánh hay
không? Liệu rằng, chúng ta có thể đứng nhìn Chúa
chịu sát tế, còn mình không chịu làm gì cả, hay
chỉ đứng đó như những khách bàng quang,
đứng bên vệ đường nhìn xem máu Chiên Con vô
tội đang đổ ra vì loài người, mà lòng mình
không cảm thấy một chút hổ thẹn hay ái ngại
lương tâm? Chúa Kitô vẫn đang đổ máu vì
tội lỗi loài người. Giáo hội vẫn đang
hiệp thông với đau khổ của Con Chiên Thiên Chúa,
còn chúng ta sẽ đóng góp phần vụ gì trong việc
đền tội cho thế giới và cứu độ
trần gian?
Chúng ta biết
rằng, trên bàn thờ tế lễ Giáo hội buộc
phải có tượng Chúa chịu nạn, chính là
để nhắc nhở chúng ta phải hy sinh, phải dâng
hiến mình như Chúa Giêsu đã hiến dâng. Phải
đóng góp phần chúng ta như Mẹ Maria đã đóng góp
chính nỗi đau khổ xé nát lòng mình, hiệp thông với
đau khổ của Chúa Giêsu để dâng lên Chúa Cha.
Phải đóng góp phần chúng ta như Gioan đứng sát
cây thập giá để nói lên tình yêu thuỷ chung sắt
son với Thầy, cho dù phải cùng Thầy trải qua
những cam go của đỉnh đồi Calve.
Thiết
tưởng để thánh lễ thực sự mưu ích
cho phần rỗi chúng ta và cho toàn thể nhân loại.
Mỗi người chúng ta cũng phải biết gom góp hy
sinh mỗi ngày như những hạt lúa bị nghiền
nát, như trái nho ép thành chén rượu mới có của
lễ để dâng trên bàn thờ. Đó chẳng phải
là mồ hôi nước mắt trong lao công con người
làm nên hay sao? Đó chẳng phải là những hy sinh,
những chén đắng trong cuộc đời mà mỗi
người chúng ta đang chấp nhận vì lòng yêu mến
Chúa hay sao?
Lạy Chúa, xin nhận lấy
hạt lúa chấp nhận phân huỷ, mục nát là cuộc
đời chúng con. Dưới cối xay của bổn
phận trong bậc sống của mình, của những
thập giá đắng cay trong những thất bại,
bị bỏ rơi, bị hiểu lầm,... Xin cho con
được nghiền nát cho Chúa, cho dẫu tâm hồn và
thân xác của con có tan nát nhưng xin cho ngọn lửa tình
yêu mến làm con trở nên một tấm bánh tinh tuyền
hiến dâng cho Thiên Chúa. Amen.
|