Niềm hy vọng Nước Trời
Có người kia nhặt được trứng
đại bàng, đem về cho ấp chung với trứng
gà. Đại bàng con nở ra cùng với đàn gà con. Ngày
ngày đại bàng con theo gà mẹ
bới đất tìm sâu như một chú gà con thực
thụ. Một hôm đang bới giun, đại bàng con kinh
hãi khi thấy một con chim khổng lồ bay lượn
trên không. Đôi cánh hùng vĩ giang
rộng như cánh buồm. Đường bay lượn
uy dũng mà đẹp đẽ. Nó hỏi các anh chị em
gà: “Con chim gì mà ghê gớm thế nhỉ”? Gà mẹ trả
lời: “Chim đại bàng đấy. Đại
bàng thuộc về trời, còn chúng ta thuộc về
đất. Đại bàng bay lượn trên mây, còn
chúng ta chỉ biết bới đất tìm giun thôi”.
Đại bàng con không hề biết nó thuộc dòng
giống đại bàng. Suốt đời nó
sống như loài gà, và sẽ chết như gà.
Có nhiều
người nghĩ thế giới chỉ bó gọn trong
trái đất và con người chỉ thuộc về
mặt đất. Nhưng không phải
thế. Hôm nay, Đức Giêsu lên
trời là một bằng chứng cho niềm hy vọng
của ta.
Việc Đức
Giêsu lên trời bảo cho ta biết rằng ngoài
đất còn có trời. Ngoài cõi nhân sinh nhỏ
hẹp còn có cõi thần linh bao la. Ngoài
cuộc sống trần gian mau qua còn có cuộc sống
thiên đàng vĩnh cửu.
Đức Giêsu
về trời là niềm hy vọng cho ta. Mai sau
ta cũng sẽ được về trời với
Người. Vì chính Người đã hứa:
“Thầy đi để dọn chỗ cho anh em, để
Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó với
Thầy”.
Đức Giêsu
đã liên kết ta thành một thân thể với
Người. Người là đầu.
Chúng ta là chi thể. Đầu
tiến đến đâu thì chi thể cũng sẽ
tiến đến đấy.
Đức Giêsu
dạy ta biết rằng ta là con của Thiên Chúa Cha,
Đấng ngự trên trời. Con sẽ được
ở trong nhà cha mẹ. Chúng ta sẽ
được ở nhà Cha trên trời là tự nhiên.
Tuy nhiên Đức
Giêsu chỉ về trời sau khi đã hoàn thành nhiệm
vụ Đức Chúa Cha trao phó cho Người ở
trần gian. Nhiệm vụ đó là loan báo
cho mọi người biết Chúa là Cha yêu thương
mọi người. Nhiệm vụ
đó là làm chứng về tình yêu thương của Cha
đối với mọi người.
Hôm nay, trước
khi về trời, Đức Giêsu uỷ thác nhiệm
vụ đó lại cho ta. Ta phải tiếp nối sứ
mạng của Đức Giêsu loan Tin Mừng yêu
thương cho mọi người. Đem niềm
hy vọng đến cho kiếp người.
Với niềm hy
vọng đó, người Kitô hữu chân đạp
đất nhưng lòng vẫn hướng về trời
cao. Niềm hy vọng đó giải thoát ta khỏi nô
lệ vào mặt đất nhờ đã biết rõ vật
chất chỉ là phương tiện sẽ mau chóng qua
đi. Niềm hy vọng đó nâng cuộc sống con
người lên vì từ nay ta hiểu rằng định
mệnh loài người không phải như loài súc vật,
nhưng ngang hàng với thần linh. Niềm hy vọng
đó làm cho cuộc sống của có ý nghĩa, vì Chúa
tạo dựng nên con người không phải để
con người tàn lụi đi theo qui luật của
vật chất mà để con người phát triển,
tồn tại đến vô biên, không phải bị kết
án vào những đau khổ vất vả trần gian,
nhưng đã được tiền định
hưởng hạnh phúc vĩnh cửu trên thiên đàng. Niềm hy vọng đó cho ta thêm động
lực phục vụ tha nhân tận tâm hơn vì đó chính
là sứ mạng Chúa trao phó. Niềm hy
vọng đó khuyến khích ta tích cực xây dựng xã
hội tốt đẹp hơn, vì đó chính là
điều kiện cho ta được vào Nước
Trời.
Lạy Chúa, xin giúp
con chu toàn nhiệm vụ ở trần
gian để sau này con được về trời
với Chúa. Amen.
Gợi ý chia sẻ
1)
Ham hố tiền bạc, danh vọng,
chức quyền, khoái lạc làm đời sống ta
nặng nề, không vươn lên cõi tâm linh
được. Bạn thấy mình bị nặng nề
về ham mê nào?
2)
Đời sống là một nỗ
lực bay lên cao. Có khi nào bạn cảm thấy mình thoát
khỏi những ràng buộc tầm thường
để nhẹ nhàng bay lên không?
3)
Đời sống là một bổn
phận phải chu toàn. Bạn nghĩ gì
về điều này?
|