Tình yêu và Thánh Thần
(Suy niệm của Daniel J. Harrington – Văn
Hào, SDB chuyển ngữ)
“Nếu anh em yêu mến Thầy, hãy giữ các
giới răn của Thầy” (Ga 14,15).
Lưu giữ những kỷ
niệm về Đức Giêsu thật sống động
và tiếp nối những công việc Ngài đã khởi
sự, là hai công việc chủ yếu đối với
mọi Kitô hữu. Các bài đọc
Lời Chúa của phụng vụ hôm nay, Chủ nhật 6
Phục sinh, mô tả cách thế giúp chúng ta, cá nhân cũng
như cả Hội Thánh, thực hiện những bổn
phận quan hệ và cao quý này. Bài diễn từ
biệt ly của Chúa Giêsu được thánh Gioan ghi
lại (Ga,14) mà chúng ta nghe trong phụng
vụ, đề cập đến cả 2 công việc
đó. Việc thứ nhất liên quan
đến tình yêu, và việc thứ hai đề cập
đến Thánh Thần, đồng thời cũng liên
đới với tình yêu. Cả hai
phạm trù này gắn kết chặt chẽ với nhau và
không thể tách rời nhau.
Những ai yêu mến Đức Giêsu sẽ
tuân giữ giới răn Ngài. Các giới răn của
đức Giêsu dường như không phải là 613
điều luật của cựu ước
được tóm kết trong thập giới. Nhưng
những giới lệnh Đức Giêsu đã ban bố thì
giản đơn hơn, đồng thời mang tính thách
đố cao hơn. Tất cả mọi điều
răn Ngài gửi trao cho các môn đệ, xoay quanh việc
tin vào Thiên Chúa và tin vào Đức Giêsu, đấng khải
thị về Chúa Cha, đồng thời cũng nói về
việc yêu mến Thiên Chúa, yêu mến Đức Giêsu và yêu
thương nhau. Nếu chúng ta tin và yêu mến, chúng ta
sẽ đắc thủ được các nhân đức
khác, và các việc lành thánh sẽ nảy sinh. Vì vậy, chúng
ta phải đặt mình vào trong chuỗi dây tình yêu liên hoàn,
trải rộng từ Chúa Cha đến Chúa Con và đến
những kẻ tin. Cũng tương tự,
những ai biết yêu thương nhau, họ cũng
sẽ yêu mến Chúa Cha và Chúa Con.
Cộng đoàn đức tin do Chúa Giêsu hình
thành đã xác tín rằng sức mạnh của tình yêu
sẽ luôn trổi vượt và phá đổ sức
mạnh của hận thù. Họ hiến thân cho lý
tưởng của tình yêu, như một năng
động lực vĩ đại,
vươn tới cả những kẻ thù của mình.
Họ phục vụ cho lý tưởng tự hiến, yêu
thương, với một trái tim
vị tha, bởi lẽ đây chính là mô thức căn
bản của tình yêu mà Đức Giêsu đã vạch
dẫn, mời gọi thực hiện. Trong thơ thứ
nhất gửi giáo đoàn Côrintô (1 Cor 13), Thánh Phaolô đã mô
tả tình yêu đó như sau:“Đức
ái thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tuông, không
vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất
chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận
thù, không mừng khi thấy sự ác, nhưng vui khi thấy
điều chân thật, tha thứ tất cả, tin
tưởng tất cả, chịu đựng tất
cả”.
Những lý tưởng cao cả này
vượt xa khả năng giới hạn nơi con
người mỏng dòn chúng ta. Vì vậy, Đức Giêsu
trước lúc ra đi, đã hứa gửi ban sự
trợ giúp linh thánh cho các học trò mình qua dạng thức “ một Đấng Bào Chữa” khác. Đó chính là Thánh Thần. Hạn từ Hy Lạp
Parakletos (Đấng Bào Chữa) hàm ngậm ý nghĩa
về một người nào đó sẽ nâng đỡ và
ủi an những ai cần trợ giúp. Từ
ngữ này cũng ám chỉ về một vị luật
sư nơi tòa án, sẽ đứng ra bảo vệ thân
chủ và đấu tranh cho quyền lợi của họ,
là chính chúng ta. Khi nói Chúa Thánh Thần là Đấng
Bầu Chữa, Đức Giêsu muốn minh định
rằng Thánh Thần sẽ thực hiện phần vụ
của Ngài giống như Đức Giêsu đã thi hành khi
Người còn tại thế.
Tình yêu và hoạt động của Thánh
Thần là hai phương cách giúp cho những kỷ
niệm về Đức Giêsu được lưu
giữ cách sống động, và để những
hoạt động mà Người đã khởi sự
được tiếp nối. Chúng ta cần
phải luôn gợi nhớ rằng Thiên Chúa là đấng
khởi xướng, Thiên Chúa là đấng đã tuôn
đổ tình yêu của Ngài xuống trên chúng ta qua
Đức Giêsu, và qua những giáo huấn cũng như
gương mẫu của Người, chúng ta sẽ
học được cách yêu thương lẫn nhau.
Thánh Thần của Thiên Chúa được
trao ban cho ta qua phép rửa, chúng ta cần phải cộng
tác với Ngài, mở lòng cho những sức mạnh
thần thiêng đang tác động trong chúng ta và giữa chúng
ta.
Sách Công Vụ Tông Đồ
đã mô tả sức mạnh Thần khí được
tỏ hiện thế nào qua việc trải rộng
đức tin Kitô giáo xuyên suốt thế giới địa
trung hải thời cổ đại. Những vị
tông đồ kiệt xuất như Phêrô và Phaolô và
những vị khác, chẳng hạn Philiphê, cũng góp
phần lớn lao trong sứ vụ truyền giáo của
Hội Thánh đến với muôn dân. Bài đọc trong
sách Công vụ chương 8 hôm nay cho thấy, sứ
điệp Tin Mừng đã được truyền
tải, khởi đầu từ Giêsusalem, đến
Juđêa và đến cả địa hạt Samaria. Ở đó Philip đã làm những công việc mà
Đức Giêsu khi còn tại thế đã làm. Vị tông đồ cũng đã dạy dỗ
dân chúng, cũng thực hiện những phép lạ
để chữa lành. Sự thành công
đó được tiếp nối với những tông
đồ ở Giêsusalem, tức Phêrô và Gioan. Hai ông
đã đến vùng Samaria,
cử hành phép rửa ban Thần khí cho dân chúng vùng này.
Trong khi hai vị tông đồ lớn đã
đảm nhận vai trò quan trọng trong việc lưu
giữ những kỷ niệm về đức Giêsu
được sống động và trải rộng
những công việc đi khắp nơi, thì những tín
hữu khác, những con người rất bình
thường, mà ngày nay chúng ta gọi là những tín hữu
buổi sơ khai, cũng có nhiều đóng góp đáng
kể. Thơ thứ nhất của Thánh Phêrô
nói về họ. Họ là những Kitô hữu gốc
dân ngoại, có lẽ là những lao
động di dân, và có thể là những khách lạ hay
người ngoại quốc trong bối cảnh văn hóa
xã hội bấy giờ. Họ tìm đường
đến với Giáo hội qua gương sáng của các
anh em Kitô hữu khác. Bài đọc hôm nay, trong
1P 3, Thánh Phêrô khuyên mời họ hãy chia sẻ những công
việc tốt lành và hãy có một nhãn quan thần học
dựa trên khuôn mẫu của Đức Giêsu. Ngài
khởi xướng cho họ một kế hoạch
truyền giáo, quảng diễn đức tin bằng
việc sẵn sàng chia sẻ, bằng thái độ ân
cần và kính phục đối với nhau, tôn trọng
lẫn nhau, can đảm chấp nhận những
chống đối, ngay cả có thể bị hành
quyết, tất cả để theo gương Đức
Giêsu. Phương sách truyền giáo như thế, luôn luôn là
cách thế hữu hiệu nhất để lưu giữ
những kỷ niệm về Đức Giêsu
được sống động, và để những
công việc Đức Giêsu đã khởi sự
được tiếp nối thực hiện.
|