Ơn gọi thánh hiến – Lm
Dom. Trần Quang Hiền
Ngày thế giới cầu
nguyện cho ơn gọi
Chiều hôm qua tôi đi dâng lễ
an táng cho một nữ tu dòng Đaminh Rosalima vừa mới
qua đời vào buổi sáng cùng ngày, là cô của một
người giáo dân trong giáo xứ của tôi đang
phục vụ. Nữ Tu thọ 86 tuổi, trong đó 55
năm sống trong nhà Chúa, nghĩa là hơn nửa
đời người sống trong đời thánh
hiến, một cuộc đời hoàn toàn sống cho Thiên
Chúa là Đấng Tình Quân của mình. Nhìn vào bề dầy
đời sống thánh hiến của Nữ Tu này, tôi
nhớ đến câu nói mà tất cả những ai là
saledieng hay nhắc nhở nhau: “khi nào về với Chuá trên
mộ có ghi là tu sĩ saledieng” lúc ấy chúng ta mới
biết chúng ta trung thành. Đời sống thánh hiến là
một cuộc đời dấn thân, tận hiến cho
Thiên Chúa và phục vụ tha nhân, là luôn trung thành sống theo lời mời gọi của Tin Mừng,
mỗi ngày mỗi nên giống Đức Kitô hơn và
sống cho người khác cho đến hơi thở
cuối cùng.
Đời
tu nhìn bên ngoài rất đẹp nhưng cũng có những
hy sinh, từ bỏ để sống triệt để
lời mời gọi của đời sống thánh
hiến. Vì thế,
trên thực tế ở Châu Âu Giáo Hội đang báo
động tình trạng khan hiếm ơn gọi,
đời sống thánh hiến không còn hấp dẫn
nơi người trẻ nữa, nhiều dòng tu đã
đóng cửa, nhiều dòng tu chỉ còn những Cha,
Thầy, nữ tu đã già. Nếu so sánh
ở Việt Nam, chúng ta vẫn còn
cảm thấy phải tạ ơn Chúa vì chúng ta vẫn còn
nhiều ơn gọi tuy đang trong tình trạng giảm
sút so với trước đây, nhưng vẫn còn có
nhiều bạn trẻ quảng đại, dấn thân
trong đời sống thánh hiến. Nói như thế, tự bản
chất đời sống thánh hiến là đẹp, là
hấp dẫn, là ước mơ của bao người,
là hồng ân của Thiên Chúa, Chúa yêu thương, Chúa
mời gọi và thánh hiến, chỉ có điều là
mỗi người chúng ta phải nhận ra tiếng Chúa
mời gọi và quảng đại đáp trả lại
tiếng gọi này.
Chúa nhật hôm
nay là ngày thế giới cầu nguyện cho ơn gọi
linh mục và tu sĩ, trong sứ điệp gởi toàn
thể dân chúa nhân ngày ơn gọi năm nay, Đức
Thánh Cha Phanxicô đã nói như sau: “Ơn gọi là hoa trái
chín mọng trong một cánh đồng được canh
tác tốt bởi tình yêu thương lẫn nhau thể
hiện nơi việc phục vụ lẫn nhau, trong bối
cảnh của một cuộc sống cộng đoàn
thực sự. Không có ơn gọi nào được sinh
ra chỉ cho riêng mình hay sống cho chính mình. Ơn gọi
triển nở từ con tim Thiên Chúa và
đâm hoa kết trái trong mảnh đất tốt của
dân trung tín với Chúa, và từ những cảm nghiệm
của tình huynh đệ. Chẳng phải là Đức
Giêsu đã từng nói: “Cứ dấu này mà người ta
sẽ nhận biết anh em là môn đệ Thầy, là anh
em hãy yêu thương nhau” (Ga 13:35) hay sao?”
Đây chính là
câu trả lời cho những thao thức về tình hình
ơn gọi giảm sút hiện nay, trả lời cho
những chất vấn tại sao các bạn trẻ không
cảm thấy bị thu hút nơi
những người sống đời thánh hiến
nữa? có nhiều lần tôi đã nghe nhiều bạn
trẻ nói, nhìn vào cách sống của ông Cha này, ông Thầy
kia hay bà Sr nọ con chẳng muốn đi tu chút nào, vì
họ sống không triệt để lối sống mà
họ đã chọn, vẫn còn lo cho chính bản thân mình,
không quảng đại phục vụ người khác,
không phải là một mục tử nhân lành..... rồi cũng có nhiều câu hỏi tự
chúng ta đặt ra: tại sao giáo xứ, cộng đoàn
của tôi ở đây bao nhiêu năm rồi mà chẳng có
một mống ơn gọi nào? lỗi
do ai? chắc có lẽ mỗi
người chúng ta cần phải chất vấn chính mình,
tôi có làm chứng một cách hùng hồn về đời
sống thánh hiến của tôi để qua đó người
trẻ có thể bị hấp dẫn, lôi cuốn muốn
dấn thân trong đời sống tu trì hay không? cộng đoàn của tôi có làm chứng
về đời sống hiệp nhất, yêu thương,
vui tươi trong đời sống thánh hiến và
phục vụ người khác hay không? vì
ngày nay giới trẻ muốn tận mắt chứng
kiến chứng tá của người tu sĩ hơn là qua
tu phục, qua những lời giảng dạy. Người trẻ ngày nay bị thuyết
phục hơn khi thấy người linh mục, tu sĩ
sống khiêm tốn, hy sinh, khó nghèo, quên mình phục vụ
người khác. Mẹ Têrêsa thành Calcuta là một
mẫu gương sống động nhất về
một chứng tá của người tu sĩ quên mình
phục vụ những người đau khổ, bệnh
tật, bị bỏ rơi làm cho nhiều người
trẻ bị hấp dẫn, lôi cuốn và thế giới
phải thán phục.
“Tôi chính là Mục
Tử Nhân Lành, Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống
mình cho đàn chiên”
(Ga 10,11). Đức Kitô chính là Mục
Tử nhân lành đã hy sinh tính mạng vì đàn chiên, Ngài yêu
thương hết tất cả chúng ta và Ngài muốn
hết thảy chúng ta đều là những con chiên dễ
thương của Ngài, sống trong một ràn chiên của
Ngài. Là những linh mục, tu sĩ chúng ta hãy cố
gắng sống xứng đáng là những mục tử
nhân lành, biết yêu thương, hy sinh, phục vụ, quan
tâm đến giới trẻ, thanh thiếu niên để
nhờ đó thanh thiếu niên, người trẻ sẽ
cảm thấy được yêu thương, quan tâm,
được đánh động bởi chứng tá
đời sống thánh hiến của chúng ta, qua đó
họ sẽ quảng đại dấn thân trong
đời sống tu trì. Để có nhiều ơn
gọi, mỗi người chúng ta phải quan tâm vun
trồng, gieo hạt, Thiên Chúa sẽ cho lớn lên, vì Ngài
chính là Chủ mùa gặt, chúng ta là cánh tay
nối dài, khơi dậy nơi thanh thiếu niên và
giới trẻ lòng quảng đại dấn thân. Amen.
|