Trên đường
Emmau
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Tin Mừng hôm nay ghi
lại cảm nghiệm về Đấng Phục Sinh
của hai người môn đệ đang trên
đường đi về lành Emmaus. Cuộc
gặp gỡ của họ với Chúa Kitô Phục Sinh
đã diễn ra trong lúc họ đang trên đường
trở về làng cũ trong tâm trạng chán nản,
buồn bã. Chúa Giêsu đã xuất
hiện, không phải để mang lại giải đáp
cho những câu hỏi được đặt ra, mà trái
lại, Người gây nên thắc mắc và dẫn họ
đi cho đến cùng sự tìm kiếm của mình.
Cảm nghiệm
về Đấng Phục Sinh của hai người môn
đệ đang trên đường đi về làng Emmaus
cũng có thể diễn ra trong cuộc sống hàng ngày
của mỗi người tín hữu Kitô. Đấng
Phục Sinh luôn là người đồng hành với chúng
ta. Trên mọi nẻo đường của cuộc
sống chúng ta, Ngài luôn đi bên cạnh kể chuyện, hỏi
han, tra vấn và tham dự vào mọi sinh
hoạt của chúng ta. Cuộc sống của mỗi ngày
chính là nơi Ngài đến để gặp gỡ con
người. Cuộc sống mỗi ngày
mới là nơi hẹn hò của Đấng Phục Sinh
với con người, là bởi vì cuộc sống ấy
không bao giờ có thể làm cho con người thỏa mãn.
Bên kia niềm vui và nỗi khổ, bên kia
thành công và thất bại, con người vẫn nhận
ra sự vong thân và thân phận nghèo hèn của mình. Nỗi
khao khát về tuyệt đối con người không
thể thỏa mãn được trong cuộc sống này,
hoặc nếu có tìm cách xoa dịu thì lại tuyệt
đối hóa những giá trị chóng qua của cuộc
sống, để rồi cuối cùng vẫn thấy mình
bị vong thân và bất lực. Bất
lực trước cảnh khốn cùng, bất lực
trước chiến tranh nghèo khổ, bệnh tật,
bất lực trước hận thù, ích kỷ và nhất
là bất lực trước cái chết. Sống trong
thân phận ấy, con người không khỏi nêu lên câu
hỏi: "Đâu là ý nghĩa của tất cả
những điều đó? Đâu là ý nghĩa
của thân phận con người?" Chính lúc
ấy, Chúa Kitô Phục Sinh xuất hiện, Ngài đến
không phải để mang lại câu giải đáp, mà
trước hết, như một con người giữa
chúng ta, một con người cũng từng nêu lên
những câu hỏi ấy, và cũng đã từng nổi
loạn trước những nghiệt ngã của thân
phận con người. Ngài đã từng
mơ ước về một nhân loại tốt
đẹp hơn. Ngài đã nói tất
cả và đã làm hết sức có thể để xây
dựng nhân loại ấy. Và cuối cùng, với cái
chết đau thương trên thập giá, xem ra Ngài cũng
đành bó tay bỏ cuộc. Nhưng chính lúc ấy, vì đã vâng phục Chúa Cha
một cách tuyệt đối để sống tận
kiếp người và sống trọn vẹn cho con
người, Ngài đã mang lại ý nghĩa cho cuộc
sống.
Đây chính là kinh
nghiệm mà người bạn đồng hành, Chúa Giêsu
Phục Sinh, đã chia sẻ cho hai người môn
đệ trên đường Emmaus. Tâm
hồn họ nóng bừng lên khi Ngài chia sẻ kinh nghiệm
của Ngài, và nhất là khi Ngài nói lên ý nghĩa về cái
chết của Ngài qua cử chỉ bẻ bánh và trao ban.
Mắt của hai người môn đệ
đã mở ra để nhận biết Ngài, hiểu
được các biến cố vừa xảy ra, và dĩ
nhiên thấy được ý nghĩa của chính cuộc
sống của họ.
Ngày nay, trong từng
biến cố của cuộc sống chúng ta, Chúa Kitô
Phục Sinh cũng đang đến và đồng hành
với chúng ta trong từng sinh hoạt và gặp gỡ
của chúng ta. Ngài có mặt trong từng
niềm vui và nỗi khổ của chúng ta. Nếu
chúng ta đón nhận Ngài như người bạn
đồng hành, chuyện vãn và chia sẻ với chúng ta,
đôi mắt đức tin của chúng ta sẽ mở ra,
và lúc đó, trong ánh sáng Phục Sinh của Ngài, chúng ta
sẽ tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống. Ước
gì sự hiện diện của Đấng Phục Sinh và
hai người môn đệ trên đường Emmaus
cảm nhận được lấp đầy tâm
hồn chúng ta, để trong mọi cảnh huống
của cuộc sống, chúng ta không lẫm lũi
bước đi trong đơn độc mà trái lại,
hân hoan tiến bước với Ngài.
|