Hai môn đệ đi
làng Emmaus
Mộ trống và những lần hiện ra
chớp nhoáng mà mục đích chính là để "sai
đi" không đủ thuyết phục để
cả các tông đồ tin chắc là Đức Giêsu
sống lại thật. Tác động mạnh mẽ
của Chúa Phục Sinh bằng Thần Khí qua công thức
được công nhận là "Người đang
(vẫn) sống, đang hiện diện và hoạt
động bằng Thần Khí của Người"
mới thật sự làm cho họ tin.. Câu chuyện hai môn
đệ đi làng Emmaus là một công thức khác
để nhận ra Chúa Phục Sinh đối với
những người ở các thế hệ sau là" Kinh
Thánh (Phúc Âm) và Thánh Thể ". Trước khi có Phúc Âm thì
Kinh Thánh là Môsê và các tiên tri, khi có Phúc Âm thì Phúc Âm là chính Chúa
Giêsu.
Các đoạn chính của bài Phúc Âm:
Đang khi họ trò chuyện và bàn tán thì
Đức Giêsu tiến đến và cùng đi với
họ, nhưng họ không nhận ra vì còn bị che
khuất: về sau từ từ hình thành công thức
Phục Sinh: Người vẫn sống, hiện diện
và hoạt động bằng Thần Khí của
Người.
Đấng Kitô chẳng phải chịu
khổ hình rồi mới được vinh quang sao?
Rồi Nguời bắt đầu giải thích Kính Thánh cho
các ông nghe từ Môsê cho đến các tiên tri tất cả
những gì liên quan đến Người: Trước
Đức Giêsu thì Kinh Thánh là Môsê và các tiên tri. Đó là
những lời tiên báo mà nay đã được thực
hiện.
Khi đồng bàn với họ, Người
cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng và bẻ ra trao
cho họ: Công thức của Bí tích Thánh Thể. Bản
văn nầy được viết khi việc cử hành
Thánh Thể đã vào nề nếp.
Mắt họ liền mở ra và họ
nhận ra Người.....Đức Giêsu hiện diện
với nhân tính trong bí tích Thánh Thể. Nhưng không phải
là Đức Giêsu như khi còn sinh tiền giữa các môn
đệ lúc ở Galilê mà thân xác Người đã
được biến đổi trở thành siêu
nghiệm nên không thể nhận ra bằng "thấy"
mà chỉ có thể bằng "biết" qua nghe giải
thích Kinh Thánh.
Lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên khi
Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta
đó sao? Kinh Thánh và tác động của Thần Khí
mới biến đổi làm cho lòng các bừng cháy.
Nhận ra Đức Giêsu mới hiểu
việc Nguời làm và khi ấy họ mới tin. Tin thì
hết mọi ngờ vực, lo âu, ưu phiền, thất
vọng,chán nản. Họ phấn khởi đang đêm
quây trở lại, không bỏ về quê nữa.
Các ông - chúng ta - đi dường, bàn tán,
buồn sầu, thất vọng, chán nản... Người
tiến lại đồng hành, tiếp xúc, trò chuyện...
Người ở trong tha nhân, những người chúng ta
gặp gở trong đời sống hằng ngày.
"Người đang sống, hiện diện, hoạt
động bằng Thần Khí của Người" mà
chúng ta không nhận ra.
Không hiểu Kinh Thánh thì có rước lễ,
ngay cả làm lễ hằng nghìn hằng triệu lần
cũng vẫn không nhận ra Người vì cỏn bị
che khuất.
Đức Giêsu hiện diện trong Phúc Âm.
Đức Giêsu Galilê được Thần Khí mà
Đức Giêsu Phục Sinh thở hơi ban cho khi
Người hiện đến với các tông đồ.
Thần Khí mà Đức Giêsu hứa sẽ "dẫn
đưa các tông đồ dến sự thật trọn
vẹn" đã từ từ trong bốn mươi ngày
và mười ngày "nhắc các ông nhớ lại và
hiểu thấu" những gì Đức Giêsu đã nói và
đã làm. Đem Đức Giêsu Phục Sinh ráp lại
với Đức Giêsu Galile thì các ông biết và gặp
lại Đức Giêsu trọn vẹn. Nhớ lại
việc Người đã làm "tối thứ năm
trước khi Người chịu chết". Biết
và nhận ra Chúa Giêsu Phục Sinh thì họ gặp
Người và tin Người đã sống lại
"đang sống, đang hiện diện và đang
hoạt động" với họ và nhờ họ mà
mọi người tin và trở thành tín hữu. Cộng
đoàn tiên khởi được hình thành và lớn lên.
Những ngưới tin chịu phép rửa,
hằng ngày nghe các tông đồ dạy dổ"học
kinh thánh" và tham dự nghi lễ "bẻ bánh". Và
họ trở thành Ki Tô hữu và chính họ làm cho
người khác thấy Chúa Kitô.
Nhờ tác động của Thần Khí, các
tông đồ đã lấy các dữ liệu từ ký
ức của mình mà phục chế Đức Giêsu và
họ đã hiểu và đã rao giảng và cuối cùng
đã ghi lại thành các sách Phúc Âm. Phúc Âm là Đức Giêsu.
Chỉ có thể biết Đức Giêsu trong Phúc Âm ( không có
tài liệu nào khác) còn gặp Đức Giêsu thì phải
trong Bí tích Thánh Thể. Sau công thức " Đức Giêsu
đang sống, đang hiện diện, đang hoạt
động nhờ Thần Khí" là công thức
"biết Đức Giêsu nhờ Phúc Âm và gặp
Đức Giêsu trong Bí tích Thánh Thề ".
Nhưng lại rất bí ẩn Phúc Âm khó
hiểu quá. Cho tới ngày nay các vấn đề của
các sách Phúc Âm cũng chưa ngả ngủ mặc dù đã
có nhiều công khó để nghiên cứu và kết quả
cũng khả quan nhưng vẩn còn phải tiếp tuc..
Ngày nay những nhóm học hỏi và chia
xẻ Phúc Âm mọc lên rất nhiều ở khắp
nơi và kết quả rất khích lệ , Nhưng nếu
không có những nhà chuyên môn hướng dẩn thì có thể
bị lệch lạc..
Đời sống Kitô hữu phải
được nuôi dưởng bằng Phúc Âm và Thánh
Thể (không phải chỉ Thánh Thể). Những
người có trách nhiệm "mục tử"
trước hết phải cố gắng cho con chiên ăn
Lời Chúa như của ăn chính. Phụng vụ Lời
Chúa dẩn người tín hữu tới Thánh Thể thì
họ mới nhận ra Chúa Giêsu và mới có gặp gở
với Người. Không biết thì không có gặp gở.
Đại Hội dân Chúa tại Sài Gòn vừa qua cũng có
lời cầu xin: "Xin cho chúng con Lời Chúa".
|