Tôma
Bài Tin Mừng kể
lại câu chuyện Chúa Kitô Phục sinh hiện ra với
các môn đệ vào ngày thứ tám sau khi Chúa sống lại. Vì
thế, hôm nay là ngày thứ tám sau lễ Phục sinh,
tức là ngày cuối cùng của tuần bát nhật
mừng đại lễ Phục sinh, chúng ta nghe
đọc lại câu chuyện này. Thực vậy, vào
buổi chiều chính ngày Chúa nhật Phục sinh, Chúa Kitô
đã hiện đến với các môn đệ đang
tụ họp nhau trong căn phòng ăn bữa tiệc ly
trước đó ba ngày, Chúa cho họ xem các thương
tích ở tay và cạnh sườn Ngài để chứng
thực Ngài đã sống lại. Nhưng hôm
ấy không có mặt ông Tôma. Vì thế, khi nghe các
bạn kể lại, ông không tin và khi nào tự tay kiểm chứng mới tin. Tám ngày sau,
tức là Chúa nhật liền sau đó, Chúa Kitô hiện
đến lần nữa và gọi ông Tôma ra kiểm
chứng tay và cạnh sườn Ngài. Chúa đáp lại tất cả lời thách
đố của Tôma. Khi ấy, ông cung kính và run
sợ nói lên lời tuyên xưng lòng tin: “Lạy Chúa của
con, lạy Thiên Chúa của con”. Chúa âu yếm nhìn ông và nói:
“Hỡi Tôma, vì đã thấy Thầy, nên anh tin”. Rồi Chúa
đưa mắt nhìn tất cả và nói: “Phúc thay những
người không thấy mà tin”. Qua câu chuyện Tin Mừng
kể lại, có người coi ông Tôma như là “bổn
mạng” của những kẻ hoài nghi, cứng lòng,
hoặc như là “ông tổ” của phái duy lý, duy thực
nghiệm, chỉ tin những gì nhìn thấy
được, sờ mó được. Nói
thế quả là quá đáng và bất công. Nhưng
dầu sao trong thái độ của ông Tôma, chúng ta cũng
thấy phản ảnh thái độ hoài nghi và kém lòng tin
của nhân loại, của mỗi người chúng ta. Trong
đời sống hằng ngày, chúng ta dễ tin lời
người ta nói, dễ tin quảng cáo, tuyên truyền,
nhưng trong phạm vi tôn giáo, chúng ta
lại dễ hoài nghi, yêu sách lý lẽ minh bạch và đòi
bằng chứng rõ ràng. Cho nên đừng
vội trách ông Tôma, vả lại, thái độ toàn
diện của ông rất đáng cho chúng ta khâm phục.
Quả thực, lúc ban đầu, ông Tôma
tỏ ra một thái độ cứng lòng, khó tin những
điều các bà đạo đức, các bạn tông
đồ kể lại, ông cho là ảo tưởng, không
đáng tin. Chúa nhân từ và nhẫn
nại, Ngài vui lòng chờ đợi qua tám ngày rồi
mới hiện ra để thỏa mãn những yêu sách
quyết liệt của ông. Nhưng trước
bằng chứng quá hiển nhiên ấy, ông phục
xuống và kêu lên: “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa
của con”. Theo cha Larăng, một học giả Kinh thánh
nổi tiếng: đây là lần thứ nhất Chúa Giêsu
được gọi bằng danh hiệu “Thiên Chúa” rõ
rệt. Cho nên đây là một tác động
đức tin hoàn toàn và quyết liệt sau một thời
gian hoài nghi và từ khước. Tác
động đức tin này có giá trị, vì thực sự
ông Tôma đã vượt qua hình dáng bên ngoài để
tới thực tại tiềm ẩn. Mắt ông
chỉ nhìn thấy con người Chúa Giêsu, tay
ông chỉ sờ tới những vết thương
vật chất hữu hình, nhưng ông tuyên xưng Chúa là
Thiên Chúa của ông.
Lúc ấy Chúa phán một câu mà muôn đời
sẽ suy niệm và trở nên nguồn an
ủi phấn khởi cho mọi thế hệ về sau:
“Vì đã thấy Thầy, nên anh tin. Phúc thay
những người không thấy mà tin”. Nói
điều ấy Chúa có ý nhằm đến chúng ta và muôn
thế hệ sau nữa, là những người không
được đặc ân chiêm ngưỡng dung nhan nhân
loại của Chúa, không được đặc ân nghe
tiếng Ngài, đụng chạm tới thân xác thánh
thiện của Ngài. Chúng ta tin theo
bằng chứng của các tông đồ và lời
giảng dạy của Giáo Hội. Đức tin ở
đây không phải là tin theo một
học thuyết, một chân lý viễn vông, nhưng là tin
vào một nhân vật lịch sử, sống động:
Chúa Kitô chết và Phục sinh. Quả thực, sự hy sinh
lớn lao của Chúa Kitô trên núi Sọ
được Thiên Chúa đáp ứng, đó là Chúa Kitô
đã sống lại. Nếu Chúa không sống
lại thì tất cả cuộc khổ nạn của Ngài
chỉ là một đường hầm mù mịt,
chẳng dẫn đến đâu hết. Thứ Sáu
Tuần Thánh và Chúa nhật Phục sinh là hai mặt của chung một thực tại. Giả sử
thiếu một trong hai biến cố: Chúa chết, Chúa
sống lại, thì sự việc thành vô nghĩa. Tất
cả những điều trên đây làm cho chúng ta phấn
khởi và tăng thêm niềm xác tín vào mầu nhiệm
Phục sinh của Chúa Kitô. Tuy nhiên, thái độ cứng
lòng tin của ông Tôma cũng là điều có lợi cho chúng
ta. Việc ông không tin lúc đầu là một bảo đảm
làm cho niềm tin của chúng ta thêm vững chắc, vì
niềm tin Chúa sống lại của chúng ta không chỉ
dựa trên những lời nói suông, nhưng được
xây dựng trên đức tin của một người
thực tế, bình dân, đã nhìn thấy tận mắt và
sờ tới tận tay vào thân xác sống lại của
Chúa. Do đó, cùng với thánh Gơrêgôriô, chúng
ta có thể kết luận: “Ngón tay đa nghi của ông Tôma
đã trở nên ông thầy của toàn thể thế
giới; bàn tay đa nghi của ông Tôma đã dạy cho
mọi người một sự thật rất chắc
chắn, đó là thân xác Chúa Giêsu Kitô đã Phục sinh”.
|