BÀI LỜI CHÚA 121
Không
có Thánh ThẦn,
NưỚc
Chúa sẼ ĐIÊU tÀn
Trích sách Công Vụ Tông Đồ, 1.3-11
Sau khi Đức Giêsu đã chịu nạn
chịu chết, Ngài sống lại và hiện ra cùng các Tông
đồ.
Ngài cho họ thấy nhiều bằng chứng rành rành và
cụ thể để họ biết chắc là Ngài đã
sống lại và đang sống. Suốt 40 ngày hiện ra đó,
Ngài dạy họ thêm những điều về
Nước Thiên Chúa…. Rồi một hôm, trước khi
siêu thăng lên trời, Ngài hiện ra cùng ăn uống
với họ, và truyền dạy họ chớ rời
khỏi Giêrusalem, nhưng hãy (họp nhau cầu nguyện
để) chờ đợi Chúa Thánh Thần hiện
xuống trên họ. Khi Chúa Thánh Thần đến trên
họ : họ sẽ được “dìm vào trong sức
thanh tẩy của Thánh thần”, và họ còn sẽ
được nhận lấy quyền lực của
Ngài làm cho họ trở nên mạnh mẽ, can đảm
mà làm chứng cho Chúa Giêsu phục sinh ở Giêrusalem, trong
toàn cõi Yuđê và Samari và cho tới tận cùng trái
đất.
Dạy
dỗ và dặn dò họ mọi chuyện xong xuôi, Ngài lên
trời… và có một đám mây che Ngài khuất mắt
họ, Đang lúc họ còn ngẩn ngơ luyến tiếc
nhìn lên trời, thì xảy ra có hai thiên thần hiện
đến bảo họ :
- Sao cứ đứng đó nhìn
trời làm chi ? Hãy lo làm các điều Đức Giêsu
đã dặn dò. Đức Giêsu, Đấng vừa lên
trời, ngày sau sẽ đến lại.
* Đó là Lời Chúa ! - Tạ
ơn Chúa !
Suy
niệm Lời Chúa
Điểm
1 : Qua bài Kinh Thánh
vừa đọc, ta thấy Đức Giêsu hiến cho các
tông đồ những bằng chứng cụ thể là
Ngài đã sống lại chắc thực, rồi trong
suốt 40 ngày hiện ra, Ngài giảng dạy cho họ
về Nước Thiên Chúa. Ngài đã giảng và loan báo
về Nước Thiên Chúa suốt 3 năm giảng
đạo công khai, mà chưa đủ sao, để bây
giờ, còn ít ngày sống dưới thế, trước
khi lên trời, Ngài vẫn phải tiếp tục nói về
Nước Thiên Chúa ?
Phải, vì Đức Giêsu có ý cho
ta thấy vấn đề Nước Thiên Chúa là mối
bận tâm của Ngài đến chừng nào ! Thật
đó là mối tâm
huyết, luôn canh cánh bên lòng Ngài. Sống để
nói và lập Nước Thiên Chúa ! Chết rồi, sống
lại còn mấy ngày cuối trước khi về
trời, cũng nói thêm cho các tông đồ về
Nước Thiên Chúa, và dạy các ngài phải loan truyền ra
khắp thế giới cho mọi loài thọ tạo (Mc
16.15; Mt 28.18-20) ! Đó chẳng phải là Ngài muốn trối
trăng lại cho các Tông đồ, cho Giáo Hội và cho
tất cả chúng ta điều quan trọng nhất
đời Ngài sao ? Thế mà từ trước
đến nay, ta ơ hờ, e ngại, chần chừ,
thụ động và có lẽ đã nhút nhát không thi hành di chúc thiêng liêng ấy, thử
hỏi làm sao ta xứng danh môn đệ Chúa
được ? Quả thật ta vô cùng có lỗi với
Chúa !
Chẳng lẽ chúng ta tái diễn
cái trò “cha dạy học, con đốt sách” ư ? Cứ
thử tỉ dụ như anh chị em làm một nghề
gì rất danh tiếng, chẳng hạn nghề thầy
thuốc, đến lúc anh em muốn truyền nghề
lại cho con cái nối dõi tông môn, thì chúng nó lại chỉ
thích vui chơi, hoặc chúng lại chọn nghề
đạp xích lô, thử hỏi anh chị em có vui
được không? Vậy, muốn không là môn đệ
bất trung với sự nghiệp của Thầy, chúng ta
phải nối nghiệp sư phụ ta !
Nhưng nếu không có Thánh
Thần, ta sẽ chẳng làm được gì cho
Nước Thiên Chúa !
Mời nghe tích truyện biến ngôn này : Hôm Chúa Giêsu lên
trời, tới cửa thì các Thiên thần chạy ra
thờ lạy và chúc mừng Chúa khải hoàn. Xong xuôi, có
một thiên thần hỏi :
“Lạy Chúa, Chúa về
trời, Chúa để lại Nước Thiên Chúa mới
lập cho ai lo ?”.
Chúa đáp tỉnh bơ:
“Còn cho ai vào đó, tất nhiên là cho các Tông đồ”.
Nghe đến
đấy, các Thiên thần nhìn nhau ngao ngán. Các vị còn
nhớ cách đây không lâu, mới tháng trước, các ông
môn đệ tuyệt vời ấy, ông thì bán Thầy,
rồi đi thắt cổ tự tử, ông thì thề
độc mà chối Thầy ba lần, ông thì sợ bị
bắt đã cởi áo choàng chạy mình trần thoát thân,
còn các ông khác cũng chạy trốn như chuột,
chẳng thấy ai theo Chúa lên núi Can-vê ! Mãi sau có Gioan,
chắc lúc ấy còn vị thành niên nên không ai thèm bắt,
dắt Đức Mẹ lên đứng cạnh cây thập
giá ! Mấy ngày sau, các ông rút lui về nhà Tiệc Ly, đóng
chặt cửa vì sợ hãi… chẳng làm được trò
trống gì… Đoán được ý nghĩ thầm kín
của các Thiên thần, Chúa Giêsu mới ôn tồn nói với
các vị :
“Phải, Ta trao Nước Thiên
Chúa lại cho các môn đệ, vì Ta tín nhiệm nơi họ !”
Các Thiên thần không
hiểu song không dám cãi, họ tỏ ý lo cho sự nghiệp
Ngài sẽ bị đổ vỡ tan tành. Lúc ấy, Đức
Giêsu mới “bật mí” cho họ biết “bí mật” của
Thiên Chúa :
“Không, Nước Thiên
Chúa do Ta thiết lập, sẽ không bị đổ
vỡ tan rã như nước Israen xưa đâu ! Vì Chúa Cha
và Ta sẽ ban Thánh Thần, và Thánh Thần sẽ
đến biến đổi họ nên những con
người khác trước, trợ lực cho họ nên
can trường để làm cho Nước Thiên Chúa lan ra
tới tận cùng trái đất…”.
Nghe xong,
các Thiên thần vui mừng, khen ngợi Chúa Ba Ngôi thật là
khôn ngoan, thượng trí vô cùng. Tức khắc, các Thiên
thần sai hai vị xuống thế, đến cùng các Tông
đồ. Xuống đến nơi, hai vị thấy các
Tông đồ còn đang ngẩn ngơ, luyến tiếc
nhìn lên trời. Hai vị liền thúc giục : “Đừng
cứ đứng nhìn trời ! Hãy quay trở về
với trái đất, lo làm điều Thầy Thánh đã
dạy, là rao giảng và mở mang Nước Thiên Chúa, làm
cho trái đất trở thành thiên đàng. Ngài đã hứa
ban Thánh Thần, thì chắc sẽ thành công.”
Điểm
2 : Qua những điều trên
đây, ta thấy : Thánh
Thần, là nguyên tố quyết định sự thành công
của Nước Thiên Chúa. Không có Thánh Thần,
Nước Thiên Chúa sẽ tan rã, như Cựu Ước
đã là một bằng chứng cụ thể.
Quả thế, lịch sử của
Cựu Ước đã cho thấy : hồi ấy, Thiên Chúa
chưa ban Thánh Thần, nên Vương quốc mà Chúa thiết
lập đã bị đổ vỡ. Từ vua chúa và
chức sắc lãnh đạo cho chí dân cùng đinh, hết
thảy đều vi phạm các lề luật Thiên Chúa,
thờ tà thần ngẫu tượng, buông theo mọi thói
hư nết xấu, làm những điều ghê tởm
trước mắt Thiên Chúa… Không có Thánh Thần, làm sao tính
tự nhiên loài người có thể bỏ sự kiêu
ngạo ích kỷ, chống cự những ham hố,
dục vọng xấu xa do bản năng băng hoại
dấy lên được ? Đến nỗi Thiên Chúa
phải nói : “Chẳng lẽ người Cút (Phi
châu) lại đổi được màu da, và con báo
lại đổi được những đốm
đen trên mình ? Các ngươi là những kẻ quen làm
điều ác, lại có thể làm điều thiện
được sao?” (Gr 13.23)
Rút kinh nghiệm từ
lần đổ vỡ trong Cựu Ước, Thiên Chúa hứa
sẽ ban Thánh Thần cho môn đệ để họ có
thể sống và làm cho Nước Thiên Chúa được
lan rộng thành công :
- Vì nhờ Thần khí là Thánh
Thần giúp sức, nâng đỡ, an ủi, người ta
sẽ giữ nổi Hiến pháp và luật lệ của
Nước Thiên Chúa (x. Ed 36.24-28; Gr 31.31-34), Thần Khí
sẽ đến đổi trái tim chai đá, lãnh
đạm, ích kỷ... thành trái tim thịt mềm, tức
là biến đổi lòng người ta từ ích kỷ thành
ra biết yêu thương : trên thì trung hiếu hết lòng
hết sức yêu mến Thiên Chúa ; dưới thì
thương người ta, hi sinh phục vụ tận
tình, trong một Vương quốc bác ái, bình an, ở
đó, không ai xử bất công với ai, không còn kẻ giàu
bên cạnh người đói nghèo, không ai dùng quyền
thế áp bức, bóc lột kẻ khác, không còn oán thù, chia
rẽ... Vì Hiến pháp ấy có luật tối
thượng là yêu thương và phục vụ.
Đó chính là việc
Thầy Thánh Giêsu dạy các tông đồ và cả chúng ta
phải thực hiện ! Hãy sống và làm cho “Nước
Chúa hiển trị được thành lập,
được mở mang” nơi ta đang sống -
nhất là những nơi đau khổ, nghèo hèn - trở
thành một thoáng thiên đàng, như khi xưa, Chúa Giêsu
đã làm ở những nơi Chúa đi qua, nơi Chúa
hoạt động : kẻ đói được ăn,
người què, mù, tàn tật được chữa lành,
phụ nữ được nâng cao phẩm giá, con nít
được âu yếm săn sóc và chúc phúc, người
tội lỗi được tha thứ..., tất cả
mọi người đều được giải thoát
khỏi mọi áp bức, bất công, và mọi sự
dữ phần hồn cũng như phần xác, biết yêu
thương nhau và được cảm thấy Thiên Chúa
yêu thương mình !
Thế
là thiên đàng bắt đầu nở hoa trên trái
đất này, vốn trước là địa ngục
đầy hận thù, bạo lực, tàn ác, chiến tranh,
chém giết...
Điểm
3 : Nhưng nếu
không có Thánh Thần, ta không thể thực hiện
được công việc vĩ đại quá sức loài
người ấy, vì thế trong bài Kinh Thánh trên
đầu, ta đọc thấy rằng : sau khi Chúa dạy
dỗ cho các tông đồ về Nước Thiên Chúa, thì điều
quan trọng Ngài dặn là phải cầu nguyện và
chờ đợi Chúa Thánh Thần đến.
Đến làm gì ?
a/ Chúa nói: Đến “thanh tẩy anh em trong Thánh
Thần!” Thanh tẩy ở đây không nói về phép
Rửa tội, nhưng là một cái gì lớn lao, bao quát
hơn thế. Anh chị em đôi khi có nghe người ta
nói : Phép Rửa là phép “Dìm” không ? Nghĩa
là khi chịu phép Rửa, ta được “dìm” vào trong ánh
sáng và quyền lực của Chúa Thánh Thần để được
tẩy sạch tính mê, nết xấu, tội lỗi và tái
sinh ta nên con người mới.
b/ Tái sinh bởi Thánh
Thần rồi, ta được vào trong Nước Thiên
Chúa, như lời Đức Giêsu đã phán: “Ai không sinh lại bởi
Nước (Rửa tội) và bởi Thần Khí, thì sẽ
không thể vào được Nước Thiên Chúa !” (Ga
3.5).
c/ Được vào
Nước Thiên Chúa rồi, thì Thánh Thần lại giúp sức
cho ta sống
được trong đó mà không bị
dội ra, hoặc bị đuổi ra. Giống như chuyện
một gia đình đàng hoàng kia, gồm toàn những
người tử tế, nề nếp, lịch sự,
đạo đức, thế mà có một đứa con
thấy lối sống gia đình như thế quá khuôn phép
gò bó, nó thích đi bụi, để nghiện ngập xì ke
ma túy, nhậu nhẹt, cờ bạc xả láng, thích đánh
lộn hay chửi tục thoải mái… Thử hỏi một
đứa như thế nó có thể sống
được trong gia đình khuôn phép kia không ? Nó phải
dội ra thôi, cha mẹ không đuổi thì tự nó cũng
ra đi, vì không thấy thích hợp.
Nước Thiên Chúa là nhà
Cha trên trời của chúng ta cũng vậy, ta vốn
giống như những đứa con hư, ưa lêu
lổng, ưa sống theo những sở thích ích kỷ và
buông theo những đam mê dục vọng xấu xa tội
lỗi v.v…cho nên sẽ không sống được trong
đó, nơi đó không thích hợp cho ta, ta sẽ bị
dội ra khỏi nơi thánh thiện, tốt đẹp
ấy. Thánh Phaolô đã mô tả nguy cơ đó : 5 “Vì những ai sống
theo tính xác thịt, thì hướng về những
điều thuộc xác thịt…. 6 Nhưng
hướng theo tính xác thịt là chết… 7 Vì
chưng hướng theo xác thịt là phản nghịch
với Thiên Chúa,… 8 Những ai sống theo tính xác
thịt không thể làm hài lòng Thiên Chúa. […]13 Nếu
anh em sống theo xác thịt, anh em sẽ chết; nhưng nếu
nhờ Thần khí anh em giết chết việc làm của
thân xác, anh em sẽ sống.” (Rm 8.5-13)
Nói tóm,
nếu không cầu xin và đón nhận Thánh Thần
đến biến đổi, thì ta sẽ chết vì buông theo
tính xác thịt tội lỗi, và trong tình trạng như
thế, ta làm sao thực hiện di chúc thiêng liêng của Thầy Thánh Giêsu là thể hiện Nước Thiên
Chúa trên trần gian này được ?
Vậy
ta hãy lo đón nhận Chúa Thánh Thần ! Thấy ta cầu
nguyện với lòng khao khát và bền tâm mong đợi,
Thánh Thần sẽ thương đến ngự trong ta.
Lạy Chúa
Giêsu phục sinh vinh hiển, xin hãy ban Thánh Thần
đầy tràn cho mỗi người chúng con, bây giờ và luôn
mãi. Amen ! Amen !
Gia đình ta cùng nhau ca hát và
cầu xin:
Lạy
Chúa Thánh Thần, xin Ngài ngự đến, canh tân đổi mới, lòng trí
chúng con. Tăng sức linh hồn, bồi thêm lửa
mến, soi sáng trí khôn, hiệp nhất muôn lòng…
|