BÀI THƠ ĐÔI DÉP
“Đôi dép” tưởng là vật tầm thường, nhưng với ý tưởng của một thi sĩ, nó trở thành triết lý, dệt nên lời để dạy dỗ khuyên răn. Sau đó, nó được phổ nhạc và trình bày bởi một vị giám mục tài hoa. Như vậy, thật ý nghĩa và sâu sắc, vị giám mục mà thể hiện chính bài phổ nhạc của minh thật hiếm có, ở Việt Nam , một vị giám mục mà tự lên sân khấu biểu diễn thánh ca, thì người ta biết ngay đó là Đức cha VŨ DUY THỐNG. Còn nếu là linh mục, thì đó là cha NGUYỄN SANG.
Để tiễn biệt Đức cha đã đi xa, thương tiếc một tài hoa đã vội “cất bước” về nhà. Xin gởi một bài thơ ĐÔI DÉP khác để tưởng nhớ ngài.
Đôi dép đã đi xa Về nhà cùng Thiên Chúa Đôi dép dù bằng nhựa Hay bằng chất liệu da
Nhưng đôi dép thật là Một bài ca triết lý Đôi dép thật ý chí Luôn giữ đúng cả hai
Đôi dép chính của Ngài Xẻ cho ta một chiếc Đôi dép luôn hai chiếc Như hai người bạn thân
Có Chúa cùng đồng hành Đôi chân ta “một chiếc” Vì có Chúa cùng bước Hành trình ta nhẹ tênh Nếu vắng Chúa chênh vênh Đời ta thật lỡ bước Chúa và ta song hành Đức tin mách như thế
Cuộc song hành kết thúc Chúa ẵm ta lên rồi Đôi dép còn một đôi Nhưng, là “Dấu Chân Chúa”
Ta được ẵm lên rồi Để dành cho người khác Mỗi người trong cuộc đời Luôn có Chúa cùng đi
Đôi dép chẳng hề nghĩ Vì đó là nhiệm mầu Khi vắng bóng ta rồi Chúa dành cho kẻ khác
Đời ai được hạnh phúc Vì có Chúa cùng đi Có Chúa chẳng sợ chi Đời chông gai tăm tối
Đôi dép còn nguyên đôi Dù ta được ẵm rồi Nhưng Chúa vẫn còn bước Để dìu nâng kẻ khác.
05/03/2017 P.Trần Đình Phan Tiến
|