Nước
Trời đang đến
(Suy niệm của Lm Giuse Nguyễn Văn
Nghĩa)
Không thể phủ nhận một trong
những chủ đề chính của lời rao giảng
của Chúa Kitô đó là “hãy ăn năn sám hối” (x.Mt 4,17;
Mc 1,15). Sám hối ăn năn không chỉ là nhìn nhận
sự sai lầm trong thái độ, hành vi của mình,
cũng không chỉ là ân hận về những lầm
lỗi mình đã phạm, nhưng còn là một sự thay
đổi tận căn lối sống của mình. Các nhà
chú giải Kinh Thánh thường phân tích hạn từ
“Metanoia”, nghĩa là nghĩ khác trước, đổi ý,
đổi tâm tình, đổi não trạng…để
khẳng định ăn năn sám hối là thay
đổi cách ăn, nếp ở, thay đổi
hướng đi, để trở về với Thiên
Chúa, sống theo đường lối Thiên Chúa chỉ
dạy.
Làm cho một người thay đổi
lối sống quả là không dễ chút nào, nhất là khi
lối sống ấy đã trở thành nếp do một
quá trình hình thành từ lâu. Tuy nhiên, với Thiên Chúa thì
mọi sự đều là có thể. Và một
phương thế Thiên Chúa đã thực thi đó là
chiếu giải ánh sáng tình yêu diệu kỳ. Sứ ngôn
Isaia đã loan báo xưa: “Dân đang lần bước
giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy
hoàng…”(Is 9,1). Ánh sáng ấy chính là tình yêu, là ân sủng mà Thiên
Chúa đổ xuống trên họ, khi cho họ thoát khỏi
ách gông cùm nô lệ. Thánh sử Matthêu đã lấy lại
lời của sứ ngôn Isaia để áp dụng vào
trường hợp dân chúng vùng Capharnaum, những
người đang hưởng phúc lành của Chúa Giêsu,
Đấng đi đến đâu thì giáng phúc thi ân đến
đó (x.Cvtđ 10,38).
Để mời gọi các nhà lãnh
đạo cũng như dân chúng sám hối ăn năn,
thay đổi đời sống, thì các ngôn sứ ngày
xưa thường nghiêng chiều việc cảnh báo
về các tai hoạ do Thiên Chúa sẽ đoán phạt
nhiều hơn là tình yêu và lòng từ nhân của Thiên Chúa.
Vị ngôn sứ cuối cùng của Cựu ước là
Gioan tẩy giả cũng như vậy. Ngài nghiêm nghị
cảnh báo nhiều người thuộc phái Pharisiêu và phái
Sađốc: “Hỡi nòi rắn độc kia, ai đã
chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của
Thiên Chúa sắp giáng xuống…cái rìu đã đặt sát
gốc cây: bất cứ cây nào không sinh quả tốt
đều bị chặt đi và quẳng vào lửa” (Mt
3,7-10, x.Lc 3,7-18).
Chúa Giêsu thì trái lại, Người chủ
yếu mạc khải về tình yêu vô bờ của Thiên
Chúa để con người cảm mến, tin
tưởng trở về. Các Tin Mừng Nhất lãm
tường thuật lời rao giảng của Chúa Giêsu khi
Người khởi đầu sứ vụ như sau:
“Thời kỳ đã mãn, và Triều đại Nước
Thiên đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin
Mừng” (Mc 1,15); “Anh em hãy sám hối vì Nước Trời
đã đến gần” (Mt 4,17); “Hôm nay ứng nghiệm
lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe đó là: ‘Thần Khí
Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong
tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.
Người sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam
cầm biết họ được tha, cho người mù
biết họ được sáng mắt, trả lại
tự do cho người bị áp bức, công bố một
năm hồng ân của Thiên Chúa” (Lc 4,18-19). Tin Mừng
thứ tư thì tuờng thuật việc Chúa Giêsu hoá
nước thành rượu ngon tại một tiệc
cưới ở Cana cho dù trước
đó Người nói rằng giờ của Người
chưa đến (x.Ga 2,1-12).
Trời càng sáng thì những chỗ bẩn,
chỗ nhơ càng lộ rõ. Ân phúc của Thiên Chúa là ánh sáng
giúp con người nhận ra thân phận tội lỗi
của mình. Hơn thế nữa, tình yêu của Thiên Chúa chính
là ánh sáng dẫn đưa con người quay bước
trở về. Khi biết mình được yêu,
được tha thứ, được đón nhận
thì tội nhân sẽ can đảm chỗi dậy và
đổi thay. Trên con đường chiếu giải ánh
sáng thiên linh, Chúa Giêsu mời gọi một số
người cộng tác là các tông đồ, các môn
đệ. Người đã sai các vị đi rao
giảng Tin Mừng Nước Trời bằng việc
chữa lành bệnh tật, xua trừ ma quỷ và chia
sẻ ơn bình an (x.Mt 10,1-16).
Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi
đã ban và sai Con của Người đến thế gian
không phải để luận phạt thế gian nhưng
để những ai tin vào Con của Người thì
được sống muôn đời (x.Ga 3,16-17).
Đến thế gian, một trong những sứ mạng
chính yếu của Chúa Kitô đó là mạc khải chân dung
Thiên Chúa là Cha toàn năng, Đấng đầy quyền
năng và cũng là Đấng toàn thiện, toàn hảo,
Đấng không chỉ “không dập tắt tim đèn còn
khói, không bẻ gảy cây lau bị giập” mà còn “cho
mưa rơi đều trên người lành lẫn kẻ
bất lương, cho mặt trời mọc lên soi sáng
người công chính lẫn tội nhân”, Đấng
khộng chỉ sẵn sàng bỏ chín mươi chín con
chiên trên núi để đi tìm một con chiên lạc đàn
mà còn sẵn sàng giang rộng cánh tay đón nhận
đứa con đi hoang trở về, cho dù lý do nó trở
về là để kiếm chút cơm canh lót dạ mà thôi
(x.Mt 6,43-45; Lc 15).
Có thể nói rằng đường lối
của Thiên Chúa chủ yếu là tỏ bày tình yêu để
con người cảm mến, tin tưởng mà hoán
cải, đổi thay. Tuy nhiên chúng ta cũng có thể
nhận ra đây là đường lối chung của Thiên
Chúa dành cho người bé mọn, kẻ yếu
đuối, người tội lỗi, thấp hèn. Còn
với một số ít người xem ra cố chấp, tự
hào về tài năng, chức quyền hay về chút công
trạng của mình mà ở lỳ trong tội, thì Chúa Kitô
có vẻ nghiêm khắc cách khác thường. Nhiều
người biệt phái, luật sĩ hay tư tế Do
Thái thời bấy giờ ở trong trường hợp
này. Và Chúa Kitô đã dùng những kiểu nói đanh thép để
cảnh tỉnh họ như “khốn cho các nguơi”, hay
“vô phúc cho các ngươi” (x.Lc 6,24-26; 11,37-52; Mt 23,1-36).
Cũng như các môn đệ năm xưa,
chúng ta hôm nay được Chúa Kitô mời gọi làm
kẻ chài “lưới người như lưới cá”.
Để mời gọi tha nhân hoán cải ăn năn
không gì hơn là hãy cho họ thấy Nước Trời
đang ở giữa họ (x.Lc 17,21), tức là nỗ
lực dệt xây một môi trường sống trong tình thương
và chân lý, trong bình an và sự liên đới hiệp thông,
thoát khỏi vòng kiềm tỏa của thần dữ.
“Nếu Tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ thì quả là
Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các
ông” (Lc 11,21). Khi chúng ta tích cực gieo rắc ân tình, thì
một cách nào đó, chúng ta làm cho người yếu
đuối, kẻ tội lỗi nhận biết họ
vẫn được yêu thương, được
đón nhận. Tuy nhiên, chúng ta cũng đừng quên
mạnh mẻ cảnh báo những ai vì quá tham danh, hám
lợi hay vì cao ngạo mà cố chấp và cố tình ở
lỳ trong tội, đồng thời gây cớ vấp
phạm cho kẻ bé mọn, gây thiệt hại cho những
người cô thân, phận bé. Nước Trời
thường được Chúa Giêsu ví như bữa
tiệc đầy sơn hào hải vị mà Thiên Chúa ban
cách nhưng không (x.Mt 22,1-10), nhưng Nước Trời
cũng được ví như tấm lưới kéo
từ biển lên, cá tốt thì cho vào giỏ, còn cá xấu
thì bị vứt ra ngoài (x.Mt 13,47-48).
|