Ngài là ai? – Lm Phaolô Nguyễn
Văn Đông
Khác hẳn với các xã hội do con
người thiết lập, xã hội mới của Thiên
Chúa sẽ dành những chỗ nhất cho những
người nghèo và khiêm tốn. Còn người lớn
nhất sẽ là những người có tâm hồn rộng
mở đón nhận tất cả mọi người.
Đó là những người đã được thanh
luyện qua những đau khổ và thử thách mà họ
đã trải qua trong gần hết cuộc đời
mình.
Sách Tiên tri Is 35,
1-6a.10
Trong lúc Assyri tàn phá Vương quốc
Giu đa và lưu đày Vương quốc Israen, Isaia loan
báo rằng một đám đông người bị bỏ
rơi, bị khinh dể, bị thương tích sẽ
được Thiên Chúa đến Cứu độ. Dân
Thiên Chúa sẽ phải trải qua những đau khổ
trong một cuộc xuất hành mới trước khi
được Thiên Chúa ban cho sự sống phong phú.
Thánh Vịnh 145
Khác với những kẻ nắm
quyền hành trên trần gian, Thiên Chúa là nơi nương
tựa vững chắc mà tất cả những kẻ bé
nhỏ có thể tin cậy
Thư Gia cô bê 5, 7-10
Trong thư, Thánh Gia cô bê mạnh mẽ
nhắc lại rằng trong Giáo hội, những kẻ bé
nhỏ và những người nghèo hèn không thấp kém
hơn những người giàu. Ngài khuyên nhủ phải
kiên trì và tin tưởng như người gieo giống.
Tin mừng: Mt 11,2-11
Ngữ cảnh
Trong tù, nghe thuật lại những gì
Chúa Giê su đã làm, Gioan hoang mang tự hỏi: Phải
nghĩ về Ngài như thế nào? Ngài có thật là
Đấng đã được loan báo không? Những nghi
vấn đặt ra về Chúa Giê su, một điều
không hề có trước đây, đã khởi đầu
một khúc quanh trong Tin Mừng Mát thêu. Các chương
đi trước trình bày Chúa Giê su đầy quyền
năng trong việc giảng dạy (cc.5-7), làm phép lạ
(8-9) cũng như trong việc sai các Tông đồ
truyền giáo (c.10), thật khác xa với hình ảnh một
vị Thẩm phán mà người ta được loan báo
(3,101-2). Bây giờ, đã đến lúc đặt vấn
đề về căn tính Mê sia của Chúa Giê su. Ngài có
thật là đấng Mê sia không?
Có thể đọc đoạn tin
mừng nầy theo bố cục sau đây:
- Nhập đề:
câu hỏi Gioan đặt ra cho Chúa Giê su (11,2-3)
-
Câu trả lời của Chúa Giê su (11,4-6)
-
Chúa Giê su ca ngợi Gioan Tẩy giả (11,7-11)
TÌM HIỂU
Ông Gioan đang ngồi tù: Gioan thẳng
thắn chỉ trích hành vi của Hêrôđê vì ông ta đang
sống bất chính với chị dâu của mình. Và hậu
quả là ông đã bị Hêrôđê trả thù, và bị
tống giam trong ngục.
Thầy có thật là Đấng
phải đến không?: đối với Gioan,
đấng phải đến là một đấng đầy
quyền uy (x. 3,11: Đấng đến sau tôi thì quyền
thế hơn tôi). Một vị Thẩm phán đáng sợ,
lấy lửa chẳng hề tắt mà tiêu diệt mọi
tội nhân không ăn năn hối cải (x. 3,10-12)
đúng theo truyền thống CƯ (x. Ml 3,1-3). Nhưng
những gì ông biết về cách thức Chúa Giê su thi hành
sứ vụ hoàn toàn không tương ứng với ý
tưởng mà ông có về cuộc phán xét sẽ phải
xảy ra. Do đó câu hỏi của ông khiến mọi
người ngạc nhiên.
Hơn nữa có một tương quan
mật thiết giữa câu hỏi của vị Tẩy
giả và thân phận tù đầy của ông. Đấng
Thiên sai mà người ta mong chờ sẽ đến
giải cứu tù nhân, nhất là các tù nhân đức tin (Lc
4,18; Is 61,1), ông chẳng phải là người đầu
tiên được cứu thoát sao?
Các anh cứ về thuật lại cho
Gioan: thay vì trả lời thẳng cho Gioan, Chúa Giê su mời
gọi ông hãy tự mình tìm ra câu trả lời ngang qua
những gì những dấu chỉ Ngài đã làm. Đó là con
đường đưa con người đến
đức tin.
Không vấp ngã vì tôi: dịch sát chữ:
“hòn đá hay chướng ngại làm cho ai vấp té”
chỉ tất cả những gì khiến cho người ta
sa ngã trên con đường luân lí hay đức tin. Chúa Giê
su thấy trước rằng cách trả lời của
Ngài có thể làm cho Gioan thất vọng, vì hình ảnh
của ông về Đấng Mê sia quá khác biệt với
những gì Chúa Giê su đã thực hiện.
Về ông Gioan: Chúa Giê su khen ngợi ông
Gioan: Ngài coi ông ngang hàng với các Tiên tri lớn nhất
thời Cựu Ước và ca ngợi ông đã nghiêm
khắc và kiên cường rao giảng Tin mừng.
Đồng thời Ngài cũng cho thấy khoảng cách
giữa vị Tiền hô và Đấng mà ông chuẩn
bị con đường cho Ngài.
SỨ ĐIỆP
“Ngài có phải là đấng phải
đến hay chúng tôi còn phải đợi một
đấng khác?”. Đó là câu hỏi đầy khó khăn
mà Gioan Tẩy giả đặt ra cho Chúa Giê su sau một
thời gian dài nhìn thấy những gì Chúa Giê su đã làm.
Thật vậy, khi làm phép rửa cho Ngài ở bờ sông Gio
đan, ông đã thực sự xác tín rằng Ngài chính là Đấng
Messia. Ông đã lớn tiếng nói cho mọi người
biết điều ấy, và đồng thời loan báo
rằng Đấng Messia sẽ nghiêm khắc thực
hiện phán quyết của Thiên Chúa.
Thế rồi tháng ngày trôi qua, Gioan
Tẩy giả đã bị cầm tù. Còn Chúa Giê su rời xa
gia đình để bắt đầu sứ vụ. Và
không có điều gì xảy ra như ông đã báo
trước. Những lời giảng dạy và hành vi
của Đức Ki tô không có gì giống với cuộc
phán xử chung thẩm. Trái lại, Ngài đã qui tụ
một nhóm người chài lưới quê mùa, thất
học làm môn đệ; Ngài thường lui tới
tiếp xúc với những người tội lỗi và
những kẻ tai tiếng. Điều ấy khiến
Gioan Tẩy giả tự nhủ: mình có lầm về
đấng Messia không? Ngài có phải là Đấng mà thiên
hạ đợi trông không? Ông nghi ngờ về chính
những gì mình đã loan báo.
Cách thế tốt nhất để
biết rõ, là đi hỏi. Ông mong muốn được
Chúa Giê su soi sáng, giúp ông thấy rõ hơn về sứ
mạng của Ngài. Nên ông quyết định sai một
vài môn đệ đến hỏi: “Thầy có phải là
đấng phải đến không?”. Thay vì trả lời
thẳng cho Gioan, Chúa Giê su mời gọi ông hãy nhìn và hãy tin:
“Hãy về thuật lại cho Gioan những gì các
người đã thấy: Người mù được
thấy, người què đi được, người
điếc nghe được, kẻ chết sống
lại và Tin Mừng được loan báo cho những
người nghèo khổ”.
Tất cả những điều
ấy dường như trái ngược hoàn toàn với
bài đọc thứ nhất loan báo sự báo oán của
Thiên Chúa. Tuy nhiên, nếu đọc kĩ, thì chúng ta sẽ
thấy Thiên Chúa không báo thù bằng cách tàn sát con cái của
Ngài. Thiên Chúa đến là để cứu thoát và nâng con
người chỗi dậy. Đó là sự chiến
thắng của sự lành trên sự dữ. Đấng
Thiên Chúa mà Chúa Giê su loan báo là tình yêu và lòng thương xót.
Đó là một tin mừng mà chúng ta tìm thấy trong các sách
tin mừng và đem lại cho chúng ta niềm vui và hi
vọng.
Rõ ràng Thiên Chúa đến là để
cứu độ, nhưng với điều kiện là
chúng ta cần đến và tiếp nhận Ngài. Vì thế,
những ai cậy dựa vào sức mạnh, quyền
thế, kiến thức hay của cải thì không thể
tiếp nhận ơn ban giải thoát của Người.
Những ai chỉ cậy vào sức riêng mình để
tự giải thoát thực sự không cần đến
Thiên Chúa. Chính vì thế mà Gioan Tẩy giả đã loan báo
cơn thịnh nộ dữ dội của Thiên Chúa dành cho
họ. Án phạt sẽ được thi hành ngay tức
khắc.Và sám hối là điều cần phải làm ngay.
Chúa Giê su không phủ nhận vai trò
của ông Gioan Tẩy giả, trái lại khi đề
cập đến ông, Ngài hết lời ca tụng ông.
Nhưng vì ông là một tiên tri giao thời giữa Cựu và
Tân ước, nên Chúa Giê su kết luận rằng
người nhỏ nhất trong Nước Trời
lại lớn hơn ông vì thuộc về Giao Ước
mới.
Tin mừng mạc khải cho chúng ta
một khuôn mặt khác của Thiên Chúa. Quả thật,
Người là đấng toàn năng, nhưng đó không
phải là sự toàn năng đáng sợ của một
người khổng lồ, mà là sức mạnh của
một tình yêu không biên giới. Ngài không đến để
tiêu diệt, nhưng để ban cho chúng ta cơ hội
để sám hối, vì Ngài không muốn một ai phải
hư mất. Nước Thiên Chúa mà Ngài vừa loan báo dành
cho tất cả mọi người. Đó là ơn ban không
tốn phí và không đòi hỏi một công trạng nào
về phía chúng ta.
Vì thế, Thiên Chúa báo thù bằng cách sai
chính Chúa Giê su đến với chúng ta. Bằng những
bước chân êm đềm, nhưng chắc chắn Ngài
đến để mạc khải cho chúng ta thế
giới mới, thế giới của Thiên Chúa.
Người ta chỉ có thể nhận ra Ngài nếu
biết thay đổi cái nhìn về Ngài. Đó là
điều quan trọng, vì Thiên Chúa của chúng ta không
tương ứng với hình ảnh mà chúng ta có về
Ngài. Chúng ta hình dung Ngài theo cách nghĩ của người
thời nay, chỉ biết quan tâm đến những
lợi ích cá nhân. Có người chờ đợi một
vì Thiên Chúa kiểu ông già Nô ên, để xin ban cho mọi
sự được an lành trong đời sống. Có
người thì tưởng tượng một vì Thiên Chúa
cảnh sát, dùng sức mạnh và áp chế lập lại
trật tự trong thế giới đầy ích kỉ
nầy, một vì Thiên Chúa sẽ ra tay uy quyền chận
đứng mọi chiến tranh và trừng phạt những
người từ chối chia sẻ.
Không, Thiên Chúa không phải là một vì
Thiên Chúa tháo gỡ các khó khăn thay cho chúng ta và miễn cho
chúng ta khỏi trách nhiệm. Một vì Thiên Chúa đích
thật thì hoàn toàn khác: trong lễ Giáng sinh, Ngài hiện
đến trong vóc dáng của một bé thơ bé bỏng,
mềm yếu, một người không có gì để cho.
Đôi tay nhỏ bé của Ngài không mang theo gì cả, hoàn toàn
tùy thuộc và cần đến sự giúp đỡ
của chúng ta. Nhưng khi giúp cho chúng ta ra khỏi chính mình
để hướng về phía Ngài, Ngài sẽ biến
đổi trái tim chúng ta, giúp chúng ta cảm nghiệm
niềm vui và hạnh phúc khi trao ban.
Do đó, sứ điệp lớn
nhất của mùa vọng chính là một lời mời
gọi đặt chúng ta trong tư thế tiếp
nhận: đã đến lúc chúng ta phải ra khỏi
giấc ngủ mê. Thiên Chúa không ban tặng chúng ta một
Vương Quốc làm sẵn nhưng đang hình thành. Chúng
ta phải dọn một con đường cho Chúa
đến trong chúng ta. Chúng ta đang sống trong một
thế giới mang dấu ấn chiến tranh, hận thù,
và thiếu hiểu biết. Và chính trong thế giới
đó mà Chúa Giê su muốn gặp chúng ta, vì Ngài mang
đến một tin vui: tình yêu của Ngài không ngừng ban
tặng cho chúng ta. Ngài là nguồn suối đem lại bình
an nội tâm. Nơi Ngài chúng ta học cách sống chung liên
đới với nhau như anh chị em một nhà. Như
thế mỗi người sẽ được nhìn
nhận trong sự khác biệt và sự phong phú, sẽ
phục vụ thiện ích cho mọi người.
Xin Chúa Ki tô mở mắt và tai chúng ta,
xin Ngài đặt chúng ta trên đường đến
với Ngài và đến với tha nhân; ước gì Tin
mừng Ngài đã đến mang lại biến đổi
thực sự đời sống chúng ta và cho thế
giới.
|