Chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24, 44).
(27.11.2016 – Chúa Nhật I Mùa Vọng năm A)
Lời Chúa: Is 2,1-5; Rm 13,11-14; Mt 24,37-44
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
37 “Quả thế, thời ông Nô-ê thế nào, thì ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.38 Vì trong những ngày trước nạn hồng thuỷ, thiên hạ vẫn ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu.39 Họ không hay biết gì, cho đến khi nạn hồng thủy ập tới cuốn đi hết thảy. Ngày Con Người quang lâm cũng sẽ như vậy.40 Bấy giờ, hai người đàn ông đang làm ruộng, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại;41 hai người đàn bà đang kéo cối xay, thì một người được đem đi, một người bị bỏ lại.
42 “Vậy anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến.43 Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu.44 Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.
1- Ghi nhớ:
“Anh em hãy sẵn sàng,vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24, 44).
2- Suy niệm:
Không một ai, lúc bấy giờ biết con tàu Titanic mà lại nghĩ rằng: cuộc đời nó lại vắn vỏi như thế! Thật vậy, từ lúc đưa vào sử dụng (10/04/1912) đến lúc nó chìm sâu vào lòng biển cả chỉ vỏn vẹn có chưa tròn 5 ngày (chìm vào lúc 2 giờ 20 phút ngày 15/04/1912) khi thực hiện chuyến hải hành đầu tiên và cũng là cuối cùng từ Southampson (Anh) đến New York (Mỹ) mang theo 2.224 hành khách và số người thiệt mạng là 1.517 người.
Một con tàu mà người ta cho rằng nó “không thể chìm” bởi kích thước to lớn vững vàng của nó (dài 269 m, cao18 m và rộng 28 m), trên đó có sân chơi banh, có phòng hòa nhạc, có cả bể bơi. Sự kết thúc của nó vào lúc mà người ta cho an toàn nhất bằng yên nhất. Lúc đó khoảng 23 giờ 40 ngày 14/04, thời tiết rất là đẹp ,trời yên mây tạnh, mặt biển phẳng như một tấm gương. Và rồi khi phát hiện có một khối băng trôi khổng lồ trước mặt, người điều khiển con tầu chỉ có 37 giây để đổi hướng con tầu và rồi đẫ quá muộn.
Thế gian có rất nhiều những cám dỗ, những mê hoặc lôi cuốn khiến chúng ta dễ lãng quên đi mục đích tối thượng của cuộc đời là xây dựng cho mình hạnh phúc Nước Trời. Vì vậy Chúa Giêsu luôn cảnh giác chúng ta, cụ thể trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa dạy cho chúng ta bài học là phải luôn đặt mình vào tình trạng cảnh giác, sẵn sàng, để đón chờ ngày Chúa ngự đến, hay nói cách khác là ngày kết thúc cuộc đời dương thế của mình. Con người ai cũng phải chết, đó là luật tự nhiên bất biến. Nhưng không ai biết trước được mình sẽ chết lúc nào? Chết cách nào? Và chết ở đâu? Bởi vậy chỉ có cách duy nhất để đối phó là luôn tỉnh thức và sẵn sàng. Mỗi người chỉ sống có một lần và cũng chỉ chết có một lần. Điều gì xảy ra sau cái chết sẽ mãi mãi không bao giờ thay đổi được. Bởi vậy, chúng ta phải chuẩn bị thật chu đáo cho cuộc đời mai sau của mình.
Sống sao chết vậy! Sống trong yêu thương thì sẽ chết trong bình an. Sống cho Chúa thì chắc chắn sẽ được chết trong Chúa.
Vâng lời Chúa, con luôn tỉnh thức. Sống tâm tình cảnh giác, đợi trông Cho dù: “Chủ đến” bất ưng Con đây đã có hành trang sẵn sàng
3- Cầu nguyện :
Lạy Chúa. Cuộc đời trần gian là chuyến lữ hành mà đích đến là Thiên Đàng. Xin Ngài cùng đồng hành với chúng con, giúp chúng con luôn biết thức tỉnh mà vượt qua mọi cám dỗ, mọi mê hoặc ru ngủ chúng con ở đời nà. Để qua cuộc hành trình trần gian này rồi chúng con xứng đáng được Chúa cho vào dự phần trong Nước Hằng Sống của Ngài. Amen.
4- Sống Lời Chúa :
Sáng sớm khi vừa thức dậy, việc đầu tiên tôi sẽ làm là ghi Dấu Thánh Giá dâng ngày mới lên Thiên Chúa, xin Ngài gìn giữ và chúc lành. Tối đến trước khi đi ngủ, tôi tạ ơn và dâng linh hồn trong tay Chúa, xin một đêm yên hàn, mà nếu là đêm cuối cùng thì xin cho được ra đi bằng an trong tay Ngài.
Đaminh Trần Văn Chính
|