Cơn cám dỗ
cuối cùng – Thiên Phúc
(Trích từ
‘Như Thầy Đã Yêu’)
Vua Cảnh Công nước Tề,
một hôm lên chơi núi Ngưu Sơn. Nghĩ rằng có
ngày sẽ phải chết và giang sơn gấm vóc lại lọt
vào tay kẻ khác, vua liền trào nước mắt tiếc
thương. Đoàn tùy tùng thấy vua khóc cũng khóc theo.
Duy chỉ có Án Tử là chúm miệng cười. Vua chau mày
hỏi: - Tại sao người ta ai cũng khóc cả, mà
nhà ngươi lại cười
Án Tử trả lời:
-
Nếu các vua đời
trước mà sống, thì vua ngày nay hẳn còn phải
mặc áo tơi đội nón lá. Nhờ thế sự
thăng trầm mà nay đến lượt vua
được mặc áo gấm, đội mũ ngọc.
Thế mà vua lại khóc. Thấy đấng làm vua bất
nhân, bầy tôi siểm nịnh, tôi không cười sao
được?
Vua
trần gian có thần dân để cai trị, có quan quân
để sai khiến, có tiền của mỹ nữ
để truy hoan.
Chúa
Giêsu trái lại, Người không làm vua theo kiểu
thường tình ấy. Người đã khẳng
định: “Nước tôi không thuộc về thế gian
này”. Vì thế, cung cách của vị vua Giêsu hoàn toàn mới
lạ. Tin Mừng hôm nay sẽ nói lên tính cách Vương
Quyền ấy của Người.
Dưới
hình thức nhạo báng của các thủ lãnh Do thái, của
lính tráng, của bản án treo trên thập giá, đã nói lên
vương quyền của Chúa Giêsu: “Hắn đã cứu được
người khác, thì cứu lấy mình đi, nếu
thật hắn là Đấng Kitô của Thiên Chúa,
người được Thiên Chúa tuyển chọn”
“Đấng Kitô” chính là người được xức
dầu, là tước hiệu của vua. “Người Thiên
Chúa tuyển chọn” chính là tước hiệu Thiên Sai, là
Đấng Cứu Thế. Nhất là lời tuyên xưng
của người trộm lành đã nói lên vương
quyền của Người: “Khi nào về Nước
của Người, xin nhớ đến tôi”.
Tuy
nhiên, Nước của Chúa Giêsu không nhằm tư lợi
cá nhân như các thủ lãnh khiêu khích, cũng không để
ra oai quyền uy như bọn lính thách thức. Nước
của Người là Nước Tình Yêu, vương
quyền của Người là để phục vụ. Vì
thế, Người đã không “xuống khỏi thập
giá” cách ngoạn mục, nhưng đã “kéo mọi
người” lên với Người. Người đã
không “cứu lấy chính mình”, nhưng đã “cứu lấy
mọi người” khỏi chết muôn đời nhờ
cái chết của Người.
Người
đã sẵn lòng chịu chết giữa hai tên gian phi,
như lời Kinh thánh rằng: “Người đã hiến
thân chịu chết và bị liệt vào hàng phạm nhân”.
Người đã hòa mình trong đám người tội
lỗi, đã chịu chung số phận của họ,
Người đã sống và đã chết giữa đám
tội nhân, như lời đồn đại về Người:
“Bạn của người thu thuế và phường
tội lỗi”.
Vâng,
vương quyền của Người không cai trị
bằng sức mạnh biểu dương, nhưng chinh
phục bằng “khối” tình yêu thương. Chính vì
thế mà Người đã chiến thắng cơn cám
dỗ cuối cùng, là lời thách thức xuống khỏi
thập giá, để sẵn lòng chịu chết hầu
cứu chuộc con người tội lỗi, chính là
thần dân của Người.
Thần
dân đầu tiên mà vị vua có vương miện là mão
gai, và ngai vàng là gỗ thánh giá đã chinh phục, chính là
người trộm lành. Giữa lúc những kẻ
trước đây tung hô vạn tuế nay lại nhạo
báng Người, giữa lúc các môn đệ thề
sống chết với Người nay lại bỏ
trốn hết, thì chỉ có một mình anh, người
trộm lành, lên tiếng bênh vực Người: Anh
mắng người trộm dữ: “Mày đang chịu
chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày
cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này
là đích đáng, vì xứng với việc đã làm.
Chứ ông này có làm điều gì trái!” Anh tỏ lòng kính
sợ Chúa và ăn năn sám hối, đó là thái độ
của người sẵn sàng đón nhận ơn cứu
độ.
Hơn
nữa giữa lúc chương trình của Chúa Giêsu
dường như thất bại, không còn hy vọng
cứu vãn; giữa lúc thập tử nhất sinh, gần
kề cái chết, thì chỉ mình anh, người trộm
lành, đã tin vào Chúa, tin vào sự sống đời sau, và
tin vào vương quyền của Người. Anh cầu
nguyện: “Lạy Ngài, khi nào về Nước Ngài, xin
nhớ đến tôi”. Người nhận lời tức
khắc: “Ngay hôm nay ngươi sẽ ở trên thiên đàng
với Ta”.
-
Một
lời hứa mà Người chưa hề ban cho ai dù
đó là người thân tín và yêu quí nhất của
Người.
-
Một
lời hứa được thực hiện ngay tức
thì, không đợi đến sáng Phục sinh hay ngày
thế mạt.
-
Một
lời hứa đi vào vương quốc của
những người công chính, qui tụ quanh vua Giêsu vinh
hiển.
Lời
hứa ban hạnh phúc cho anh trộm lành chính là cuộc
sống thân mật với vua Giêsu, mà anh đã chia sẻ
số phận của Người trên thập giá. Cuộc
đời của anh tưởng chừng như vĩnh
viễn khép lại, nhưng chỉ với một chút
niềm tin trong anh bừng sáng, một lòng sám hối chân
thành, đã khiến cửa trời rộng mở, đón
tiếp anh thênh thang bước vào. Chính từ khi anh
trộm lành nhận ra người tử tù bị đóng
đinh là vua trời, nhận ra sự sống trong cõi
chết, phục sinh trong tử nạn, thì vua Giêsu tiếp
tục lan rộng cuộc chinh phục đến viên
đại đội trưởng khiến ông cất
tiếng tôn vinh Thiên Chúa: “Người này quả thật là
công chính”.
Và
trong suốt 2000 năm qua, Người vẫn luôn đón
nhận vào trong vương quốc tình yêu của
Người; những thần dân biết duy trì tinh thần
hiệp nhất, phục vụ và yêu thương. Chỉ
những ai biết sám hối ăn năn, tin nhận vào
quyền năng và tình thương của Chúa như anh
trộm lành, mới được vào trong vương
quốc của Người. Chỉ những người
biết kính sợ Thiên Chúa và tin tưởng vào sự
sống đời sau mới được ban cho
Nước Trời.
Lạy Chúa, xin cho đức tin chúng con
đủ mạnh để thấy Chúa không ngừng lôi
kéo cả thế giới về với Người.
Xin dạy chúng con luôn cộng tác với
Chúa để xây dựng Nước Trời ngay trong
cuộc sống này, nhờ biết đẩy lui sự
dữ trên địa cầu, trong khi kiến tạo an bình
và yêu thương. Amen.
|