Phụng sự Chúa cho phải đạo làm tôi
(Suy niệm của Lm. Ignatiô Trần Ngà)
Với trí
tưởng tượng phong phú kết hợp với tài
nghệ văn chương tuyệt vời, nhà văn
Đan-mạch Hans Christian Andersen đã dựng nên một
nhân vật rất độc đáo là “Chiếc bóng.”
Ai cũng có
chiếc bóng đi theo mình. Chiếc bóng
hoàn toàn lệ thuộc chủ: khi chủ đi, bóng đi theo, khi chủ chạy, bóng chạy; khi
chủ dừng, bóng dừng; chủ đi đâu, bóng theo
đến đó.
Vậy mà nhân
vật “Chiếc Bóng” trong chuyện của Andersen lại
tách ra khỏi người chủ của mình vốn là
một nhà khoa học, để trở thành một nhân
vật độc lập, đòi sống riêng không lệ
thuộc chủ, rồi dần dà y dám gọi mày xưng tao
với chủ… Một
thời gian sau, y lên mặt sai khiến cả chủ
của mình, và thật trớ trêu, y tự tôn mình lên làm
chủ và bắt chủ phải làm “chiếc bóng” của y
và cuối cùng, y lập kế tống giam chủ mình vào
ngục và sát hại người chủ ngay trong tù.
Tương quan giữa con người
với Thiên Chúa cũng như bóng với hình. Thiên Chúa đã
tạo dựng nên loài người và mọi người
hoàn toàn lệ thuộc vào Chúa, nhờ Chúa con người
mới tồn tại được. Chúa là
Chủ, con người là tôi tớ. Chúa
là Hình, con người là bóng. Vậy mà
nực cười thay, một số người lại
làm như nhân vật “Chiếc Bóng” trong tác phẩm của
Andersen. Họ đòi quyền làm chủ
và bắt Thiên Chúa lệ thuộc họ. Họ đòi Thiên Chúa đáp ứng những
đòi hỏi của họ mà không nghĩ rằng họ
phải đáp ứng những đòi hỏi của Thiên
Chúa trước đã.
Chẳng hạn khi yếu
đau, người ta yêu cầu Chúa chữa họ cho lành.
Khi túng thiếu, người ta đòi hỏi
Chúa cho no đủ. Khi gặp thất bại trong
cuộc đời, người ta yêu cầu Chúa đem
lại sự thành công!… Nếu Chúa không
mau mắn làm theo yêu cầu, người
ta sẽ trách móc Chúa, oán ghét Chúa, loại trừ Chúa ra
khỏi đời mình!
Vì yêu thương loài người, Thiên Chúa
sẵn sàng đáp ứng những yêu cầu chính đáng
của họ, nhưng không phải vì thế mà con
người có quyền đòi Thiên Chúa phải luôn luôn
phục vụ mình mà quên rằng mình là người tôi
tớ của Thiên Chúa nên phải lo phụng sự và
thực hiện ý Chúa trước đã.
Qua đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu
muốn đưa chúng ta trở về lại đúng
vị trí của mình, vị trí của người tôi
tớ và nhiệm vụ của người tôi tớ là lo
phục dịch hầu hạ chủ mình mà không
được kể lể công lao.
Chúa nói: “Ai trong anh em có người
đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó
ở ngoài đồng về, lại bảo nó: "Mau vào ăn cơm đi", chứ không bảo:
"Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn
cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống
sau!? Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn
đầy tớ vì nó đã làm theo
lệnh truyền sao?
Đối với anh em cũng vậy: khi
đã làm tất cả những gì theo
lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy
tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn
phận đấy thôi."
Hai vị tôi tớ vĩ
đại của Thiên Chúa
Một trong những nét đẹp của
Mẹ Maria là Mẹ biết nhìn nhận mình là tôi tớ
Thiên Chúa nên sẵn sàng vâng lệnh Chúa truyền. Khi
được sứ thần Gáp-ri-en cho biết Thiên Chúa
muốn trao cho Mẹ một sứ mạng thật cao
cả nhưng cũng đầy khó khăn, Mẹ sẵn
sàng vâng phục vì ý thức mình chỉ là tớ nữ hèn
mọn của Thiên Chúa. Mẹ thưa với sứ
thần: “Nầy tôi là tớ nữ của Chúa. Tôi xin vâng như lời Chúa truyền.” Vì thế, Mẹ làm đẹp lòng Thiên Chúa và
được Thiên Chúa nâng lên địa vị tối cao.
Ngay cả Chúa Giêsu, “vốn dĩ là Thiên Chúa,
mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa
vị ngang hàng với Thiên Chúa Cha, nhưng đã hoàn toàn trút
bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ,… Người
lại còn hạ mình vâng lời Chúa Cha cho đến
nỗi bằng lòng chịu chết trên cây thập tự…” (Philip
2, 6-8)
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa là Thiên Chúa
quyền năng mà còn hạ mình làm tôi tớ, vâng phục
Chúa Cha trong mọi sự cho dù phải chết trên thập
giá và Đức Maria là hiền mẫu của Chúa, dù được
diễm phúc làm Mẹ của Chúa, mà vẫn sẵn sàng
phụng sự Thiên Chúa Cha như nữ tỳ khiêm tốn,
thì xin cho chúng con là người phàm hèn mọn, luôn biết
nhìn nhận mình chỉ là tôi tớ thấp hèn của Thiên
Chúa và hết lòng phụng sự Chúa cho phải đạo
làm tôi.
|