Thương xót
Có câu chuyện
kể rằng, một ngày nọ Abraham mời một lữ hành vào lều
của ông dùng một bữa cơm, sau khi đọc
kinh chúc tụng trước khi ăn, người
khách này bắt đầu chửi rủa Thiên Chúa, ông
nói rằng, ông không thể
chịu nổi khi nghe gọi
tên Thiên Chúa. Phẫn nộ trước
thái độ đó Abraham đuổi ngay kẻ phạm
thượng ra khỏi lều. Tối đến, khi Abraham cầu nguyện Chúa nói với ông:
“Abraham, người kia
đã chửi rủa Ta từ 50 năm nay và Ta vẫn cứ ban cho ông ta
lương thực hằng ngày. Còn ngươi, ngươi không thể nào cho
ông ta chỉ
một bữa cơm sao?”.
Tin Mừng theo thánh Luca của Chúa nhật hôm nay vốn được mệnh danh là Tin Mừng về “Lòng thương xót của Thiên Chúa”. Và quả
thực như vậy, bài Tin Mừng khá dài nhưng thật cảm động, Chúa Giêsu không chỉ
đưa ra một mà tới
ba dụ ngôn để phá đổ thái độ hống hách đạo đức giả của những người thuộc phái Pharisêu và các
kinh sư. Nhưng quan trọng hơn hết là Ngài bày
tỏ lòng nhân hậu đầy lòng thương xót của Thiên Chúa đối với tội nhân.
Dụ ngôn đầu tiên, Thiên Chúa
như người mục tử nhân lành quyết
tâm đi tìm cho bằng
được con chiên
bị lạc, dù chỉ là
một trong số một trăm. Khi tìm
được rồi,
ông vui mừng
vác chiên trên vai, về
đến nhà ông mời bà
con hàng xóm đến chung
vui.
Dụ ngôn thứ hai, Thiên Chúa
như người phụ nữ mất một đồng bạc, có lẽ giá
trị của nó chỉ bằng
tiền lương của một ngày công lúc
bấy giờ. Nó không lớn đối với nhiều người trong chúng ta, nhưng
nó quan trọng
đối với người phụ nữ. Bà đã thắp đèn quét nhà
moi móc tìm
kiếm cho bằng được, khi tìm được
rồi bà mời bạn bè hàng xóm
đến chung
vui.
Trong cả hai dụ
ngôn này, thái độ vui mừng của người mục tử và của người
phụ nữ có lẽ trong
thời buổi thị trường kinh tế chúng
ta thấy thật phi lý, nhưng nó lại
là lôgích của tình yêu trong cuộc
sống và là bản chất
yêu thương của Thiên Chúa. Rõ ràng
giá trị của con chiên bị lạc hay đồng bạc bị mất không đặt trong sự so sánh cái này
với cái khác, cũng không đặt trong tỉ lệ phần trăm hay phần mười, nhưng giá trị của
chính nó trong tương quan của người tìm kiếm, trong lòng thương xót và trong
ơn cứu độ của Thiên Chúa. Đó
là sự vui mừng của Nước Trời khi có một tội
nhân ăn năn sám
hối.
Điều này càng nổi
bật hơn trong dụ ngôn thứ ba người cha nhân hậu. Người
cha không những đã bày tỏ
lòng thương yêu đối với người con thứ, đứa con đã đòi chia gia tài,
rồi sau khi ra đi
đã ăn
tiêu hoang phí, khi trở
về lúc nó còn đàng
xa người cha đã nhận ra và lập
tức chạy đến ôm chầm lấy, hôn lấy hôn
để. Ông còn cho mở
tiệc ăn
mừng, vì điều quan trọng đối với ông là
đứa con đã trở về. Đứa con của ông đã chết
nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy.
Người cha còn bày tỏ lòng nhân
hậu với người con cả, đứa con hằng ngày vẫn ở bên cha mà hình
như tâm hồn của nó đã đi
hoang từ lâu. Nó kể công, nó phân bì,
nó ghen tị
rồi tức tối giận dỗi, nó muốn
cắt đứt tình nghĩa huynh đệ không chấp nhận cho đứa em trở về và nó cũng
đang cắt đứt luôn tình nghĩa phụ tử không chịu vào nhà, vì
trong lòng của nó chưa
bao giờ có tình thương.
Sự chuyên cần trong công việc
hằng ngày của nó xem
ra vì thói
quen hoặc vì bổn phận
hơn là vì một mối
tình. Nhưng người cha vẫn nhân hậu đầy yêu thương năn
nỉ: “Này con, hằng ngày con vẫn ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con”.
Thiên Chúa, Ngài đã
kiếm tìm chúng ta trước
khi chúng ta tìm kiếm
Ngài. Ngài chờ đón
chúng ta trước khi chúng ta trở
về, và Ngài đã yêu
thương chúng ta khi chúng
ta vẫn còn là tội
nhân. Trong lòng thương
xót của Thiên Chúa, mỗi
người chúng ta đã trở
nên viên ngọc quí mà Ngài là
thương gia bán tất cả
gia tài đang
có để chuộc lấy viên ngọc quí là chúng
ta. Ngài vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng
hoàn toàn trút bỏ vinh
quang, mặc lấy thân phận nô lệ,
trở nên giống phàm nhân, sống như người thế. Người còn tự hạ sống vâng lời cho đến chết và chết
trên thập giá.
Thiên Chúa vẫn
luôn luôn là Thiên Chúa
nhân hậu và hay thương xót. Ngài không
nỡ bẻ gãy cây lau
bị dập, không đánh dập tắt tim đèn
còn khói. Ngài vẫn kiên trì, vẫn
chờ đợi chúng ta những
người con yếu
đuối, tội lỗi ăn
năn sám hối trở về với Ngài. Thiên Chúa là mục tử nhân lành như
thế đó; Thiên Chúa là
người cha nhân hậu như thế đó, và Thiên Chúa
đã tìm kiếm chúng ta như thế
đó. Xin cho mỗi người
chúng ta biết ăn năn sám
hối để đón nhận lòng thương xót của Thiên
Chúa.
|