SỐNG và VIẾT
Con muốn viết những gì mà con sống Và cố sống những gì con viết ra Đời rất tĩnh mà lại luôn rất động SỐNG và VIẾT, hai cái khác nhau xa! Bần-nhân-con nhỏ hơn hẳn người ta Nhưng mơ ước lại cao xa quá mức Xin hãy diệt trong con tính kiêu sa Để con đây làm vinh danh Chúa thật Con chỉ viết những gì lòng con cảm Lạy Chúa Trời, con không dám điêu ngoa Con bảo vệ Sự Thật và Công Lý Sao người ta lại lại không thích, khinh chê? Nếu con viết những điều sai Ý Chúa Lạy Chúa Trời, xin “giết chết” con ngay! Đừng để con viết điều sai như thế Xin cho con hóa ngu trọn kiếp này! Thà con ngu để con được có Chúa Giỏi làm gì, khi con phải mất Ngài? Đừng như thế, lạy Ngài, xin dạy dỗ Giêsu ơi, hãy bóp nát tim này!
TRẦM THIÊN THU
SUỐI
Êm đềm dòng suối chảy quanh Lững lờ uốn lượn, nước xanh trong ngần Bóng cây soi đáy nước nguồn Cầu ngang bắc nhịp bước chân người về
Nước reo róc rách đón đưa Tiếng chim ríu rít cho vừa hòa âm Quê hương thắm đượm tình thân Suối yêu thương mãi chứa chan gia đình
Trong veo muôn thuở chữ tình Hạnh phúc an bình tĩnh lặng quê hương Cảm tạ Lòng Chúa Xót Thương Suối Nguồn Cứu Độ miên trường bao la
TRẦM THIÊN THU
TẠ ƠN
Tạ ơn hơi thở đất trời Cho tôi được sống cuộc đời đến nay Dù cho có lúc đắng cay Có khi thất vọng úp tay mặt buồn
Nhưng xin mãi mãi tạ ơn Chỉ vì đã được làm con Chúa Trời Đời dài, ngắn, bởi Ơn Người Nguyện xin phó thác cuộc đời luôn luôn
TRẦM THIÊN THU
TẠ ƠN CHÚA
Xin tạ ơn Thiên Chúa Cho con được làm người Có ông bà, cha mẹ Và có một Đức Tin Xin tạ ơn Thiên Chúa Luôn dủ lòng xót thương Sáng hứa, chiều quên mất Tội lỗi con khôn lường Xin tạ ơn Thiên Chúa Cho con sống hết năm Có lúc bệnh, lúc khỏe Để con biết ăn năn Xin tạ ơn Thiên Chúa Ban Hồng ân chứa chan Dù nghèo, con vẫn sống Nhớ tới Ngài ngày đêm Xin tạ ơn Thiên Chúa Dù đời ngắn hay dài Hưởng dương hay hưởng thọ Vẫn là tình Chúa thôi
TRẦM THIÊN THU
|