THÁNG MƯỜI HAI
Chút se se lạnh đầu ngày
Vậy mà cũng đủ đọa đày con tim
Đông về quay quắt cuối năm
Bộn bề những nỗi băn khoăn phận người
Lặng ngồi tĩnh tọa soi đời
Bước trần gian lặng nghe lời thiên thu
Bước đi mà ngỡ bước về
Dọc đời-tĩnh-động nhiêu khê vô thường
Nhìn xuyên qua lớp mờ sương
Tịnh tâm từng bước theo đường đi lên…
Lạy Thiên Chúa, Đấng chí nhân
Cho con biết sống trọn niềm tin yêu
Hôm nay hoài vọng trời cao
Ngày mai xứng đáng bước vào Thiên Cung
TRẦM THIÊN THU
VỌNG GIÊSU
Ngày đêm con đợi trông Ngài
Khác chi đất hạn mong trời mưa tuôn
Hồn con khắc khoải, cô đơn
Ngày tháng u buồn vì vắng Giêsu
Tim con giá lạnh bốn mùa
Khát Ơn Cứu độ xuất từ Ngôi Hai
Con tương tư Chúa suốt trời
Năm canh sáu khắc miệt mài chờ mong
Hết Xuân Hạ lại Thu Đông
Kiên tâm hy vọng không ngừng, Chúa ơi!
Xin trời mưa Đấng Cứu đời
Giải thoát muôn loài khỏi chốn lầm mê
Cây đời con quá cằn khô
Nôn nao khát vọng Giêsu đêm ngày
TRẦM THIÊN THU
MONG
(Tv 130:6-7 và Is 64:7)
Hồn con trông đợi Chúa Trời
Còn hơn lính gác mong trời hừng đông
Cậy trông Thiên Chúa Xót Thương
Ngài luôn từ ái, một lòng từ bi
Nguồn Ơn Cứu Độ chan hòa
Ban cho tất cả ai là chính nhân
Con là đất sét mọn hèn
Ngài là Thợ Gốm, Nghệ Nhân tuyệt vời
Nặn con nên dáng vóc người
Giống như hình ảnh của Ngài. Lạ thay!
Đời con hiu quạnh tháng ngày
Năm canh, sáu khắc, đọa đày khôn nguôi!
Nên con khao khát ơn trời
Xin ban Mưa Thánh cho đời nhân gian
Sông Ân Biển Tứ chứa chan
Không ngừng tuôn chảy tràn lan muôn đời
Con mong chờ Đấng Ngôi Lời
Giáng trần giải thoát kiếp người lầm than
TRẦM THIÊN THU
CN I Mùa Vọng – 2014
|