Lương thực trần gian
hay Lương thực Thần Linh
Lung Linh
Tin mừng chủ nhật 18 A Thường niên nói về biến cố bánh hóa nhiều.
Và các bài chia sẻ hầu như xoay quanh vài ý chính rất hay sau đây
Biết cảm thương Khi chạnh lòng thương, Chúa Giêsu dạy ta hãy nhìn những người chung quanh bằng ánh mắt liên đới…. Thế giới này chưa tốt một phần có trách nhiệm của tôi. Thế giới này chưa công bằng trong đó phần lỗi của tôi.
Biết nhận lấy trách nhiệm. Trái tim cảm thương thật sự phải hướng dẫn bàn tay làm việc.
Đóng góp phần của mình. Có ít hãy đóng góp ít. Nhưng quan trọng là phải bắt đầu, là phải góp phần của mình
Chia sẻ. Chúa cũng không tự tay phân phát lương thực cho mọi người. Chúa trao bánh và cá cho các môn đệ. Các môn đệ trao cho mọi người. Và mọi người trao lại cho nhau. Đó là bài học lớn của phép lạ.
Ngoài những bài học đậm tính người qua việc chia sẻ lương thực hàng ngày
Thầy Giêsu còn muốn mời chúng ta đi vào chiều sâu của lương thực thần linh
Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát,
nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh,
là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông,
bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.”…
Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.
Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào
thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy…..
Một câu hỏi rất lớn được đặt ra:
Hiện nay, tôi sống nhờ lương thực nào?
Lương thực trần gian hay lương thực thần linh?
Lương thực trần gian rất cần thiết..nếu không dùng, tôi sẽ chết đói là cái chắc.
Lương thực thần linh rất quan trọng ảnh hưởng cả cuộc đời tôi suốt đời này và mãi mãi đời sau…
Nhưng dường như tôi chẳng mấy quan tâm..
Vì tôi nghĩ rằng: không cần Lương thực thần linh tôi vẫn sống phây phây.. chẳng chết thằng tây nào..
Nhưng hậu quả tai hại là: mang tiếng là Kitô hữu, tôi chỉ sống đạo hình thức…
Và tôi cứ lê lết sống cho tới cuối đời…
Tới giờ chết, tôi chẳng biết mình ra sao.
Thôi thì chịu khó bị thiêu đốt tronglửa luyện ngục vài trăm năm…
Chỉ còn hy vọng rất mong manh vào lời cầu nguyện của những người còn sống..
Nhưng không lẽ công khó bao nhiêu năm theo Chúa
lại kết thúc bi thảm như vậy sao?
Nhưng không lẽ công khó bao nhiêu năm hy sinh đủ thứ
lại kết thúc bi thảm như vậy sao?
Nhưng không lẽ công khó bao nhiêu năm miệt mài tập tành các nhân đức
lại kết thúc bi thảm như vậy sao?
Nhưng không lẽ công khó bao nhiêu năm ra khơi Loan Báo Tin Mừng
lại kết thúc bi thảm như vậy sao?
Cuối cùng thì mỗi người trong chúng ta cứ đặt vần đề, cứ gõ cửa ..
Thì chắc chắn một ngày nào đó sẽ tìm thấy,
Một ngày nào đó sẽ mở ra..
|