Google Search
Local Search
|
|
Điểm Tin Giáo Hội Hoàn Vũ và Giáo Hội Việt Nam Tuần Này, Do Xuân Hương và Hồng Việt Phụ trách.
|
|
|
|
|
|
|
|
Thánh Vịnh Đáp Ca CN4 -Phục Sinh
|
Suy Niệm Phúc Âm CN4 -Phục Sinh
|
CN4PS - NAM B - MỤC TỬ SAU VATICAN 2 LÀ AI?
|
Bài giảng CN4-Phục Sinh của cha Hảo
|
Như đã loan báo, ngày 9 tháng Tư vừa qua, Tông Huấn thứ ba của Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã được công bố. Tựa đề Tông Huấn là: Hãy Hân Hoan Và Nhẩy Mừng: Về Ơn Gọi Nên Thánh Trong Thế Giới Ngày Nay.
|
Như đã loan báo, ngày 9 tháng Tư vừa qua, Tông Huấn thứ ba của Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã được công bố. Tựa đề Tông Huấn là: Hãy Hân Hoan Và Nhẩy Mừng: Về Ơn Gọi Nên Thánh Trong Thế Giới Ngày Nay.
|
Như đã loan báo, ngày 9 tháng Tư vừa qua, Tông Huấn thứ ba của Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã được công bố. Tựa đề Tông Huấn là: Hãy Hân Hoan Và Nhẩy Mừng: Về Ơn Gọi Nên Thánh Trong Thế Giới Ngày Nay.
|
Đức Thánh Cha Phanxicô đã công bố một tông huấn mới, Gaudete et Exsultate (Mừng rỡ Hân hoan), trong đó ngài đưa ra các chỉ dẫn thực hành nhằm đạt đến sự thánh thiện trong thế giới hiện đại.
Toàn bộ Tông huấn được chia làm 5 chương với 177 đoạn.
|
|
Inés San Martín của Tạp Chí Crux, trước ngày công bố Tông Huấn Hãy Hân Hoan và Nhẩy Mừng, cho rằng không ai nghĩ tông huấn này sẽ châm ngòi cho một cuộc tranh cãi như Tông Huấn Niềm Vui Yêu Thương, trong đó, Đức Phanxicô thận trọng đưa ra khả thể rước lễ cho những người ly dị tái hôn dân sự. Nhưng cô thêm rằng “dĩ nhiên, Đức Phanxicô là vị giáo hoàng của những bất ngờ” nên không ai biết chắc phản ứng đối với nó sẽ ra sao".
|
Inés San Martín của Tạp Chí Crux, trước ngày công bố Tông Huấn Hãy Hân Hoan và Nhẩy Mừng, cho rằng không ai nghĩ tông huấn này sẽ châm ngòi cho một cuộc tranh cãi như Tông Huấn Niềm Vui Yêu Thương, trong đó, Đức Phanxicô thận trọng đưa ra khả thể rước lễ cho những người ly dị tái hôn dân sự. Nhưng cô thêm rằng “dĩ nhiên, Đức Phanxicô là vị giáo hoàng của những bất ngờ” nên không ai biết chắc phản ứng đối với nó sẽ ra sao".
|
Inés San Martín của Tạp Chí Crux, trước ngày công bố Tông Huấn Hãy Hân Hoan và Nhẩy Mừng, cho rằng không ai nghĩ tông huấn này sẽ châm ngòi cho một cuộc tranh cãi như Tông Huấn Niềm Vui Yêu Thương, trong đó, Đức Phanxicô thận trọng đưa ra khả thể rước lễ cho những người ly dị tái hôn dân sự. Nhưng cô thêm rằng “dĩ nhiên, Đức Phanxicô là vị giáo hoàng của những bất ngờ” nên không ai biết chắc phản ứng đối với nó sẽ ra sao".
|
|
|
Dưới thời bạo chúa Nêrô bắt đạo. Rôma ngập tràn máu lửa, biết bao tín hữu đã chết dưới tay ông vua điên loạn, bạo tàn.
|
Du khách dừng chân trước một đàn cừu, bỗng lưu ý tới một con vật nằm dài trên đất được chủ nó vuốt ve, và băng bó vết thương ở một chân bị gẫy.
|
Chúa nhật thứ IV mùa Phục Sinh được gọi là Chúa nhật Đấng Chăn Chiên nhân lành. Vì thế, toàn bộ lời Chúa hôm nay đều xoay quanh chủ đề này. Mục tử, tức là người chăn chiên, là hình ảnh rất quen thuộc đối với dân Do Thái du mục ngày xưa nói riêng, và cả xã hội Do Thái cho tới thời Chúa Giêsu nói chung.
|
Tháng 3 năm 1980 Đức cha Rômêrô, Tổng Giám Mục San Salvador ở Trung Mỹ đã cương quyết lên tiếng phản đối chính phủ vi phạm nhân quyền, vì đã ủng hộ giới địa chủ và đại tư sản áp bức bóc lột nông dân. Người dân ở đây tuyệt đại đa số là người Công Giáo (98%).
|
Trong việc tham dự hội nghị tại Ấn Độ, tôi đã được dịp nghe bài thuyết trình của một nhà trí thức Công giáo người An Độ nói về những ước nguyện của người giáo dân trong cộng đồng Giáo Hội.
|
Có một chàng sinh viên, sau khi tốt nghiệp đại học, đã không chọn cho mình một ngành nghề chuyên môn, nhưng lại đi chăn cừu thuê. Anh cho biết: Mỗi ngày anh phải làm việc tới mười tám tiếng đồng hồ và làm tất cả bảy ngày trong tuần. Suốt thời gian ở trên núi, anh hoàn toàn cô đơn, chỉ bầu bạn với chú chó, chú ngựa và hai ngàn con cừu.
|
Hình ảnh mục tử sống giữa đàn chiên là hình ảnh rất thân quen đối với dân Do Thái ngày xưa chuyên sống đời du mục. Hình ảnh nầy được Thánh Kinh Cựu Ước sử dụng nhiều lần để diễn tả tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân Người.
|
Chúa Giêsu muốn nói gì qua hình ảnh chủ chăn và đoàn chiên? Tôi xin thưa đó là sự gắn bó mật thiết.
|
Khi một người bị chứng bệnh thể lý trầm kha, người ta sợ bệnh nhân bị sốc về tâm lý nên không dám cho biết ngay, nhưng rồi dù muốn dù không thì cũng vẫn phải cho biết. Khi một người bị chứng bệnh tâm linh trầm kha, người đó không chỉ CẦN biết mà còn PHẢI biết.
|
( Ga 10, 11 – 18 )
Lễ “Chúa Chiên lành” là lễ của Chúa Giêsu, Đấng đã tự xưng "Ta là mục tử tốt lành" (Ga 10, 11). “Mục tử” là một hình ảnh rất quen thuộc của nền văn minh nông nghiệp còn trong trạng thái thô sơ của thời du mục vùng Trung Đông. "Người chăn chiên" được Chúa Giêsu dùng để diễn tả tương quan vừa mật thiết, vừa rất "dễ thương" giữa Người và chúng ta.
|
|
Thiên hùng ca này dạy chúng ta điều gì về lịch sử cổ xưa và nhân loại? Nếu điều đó không xảy ra thì đó vẫn là câu chuyện có thật. Đó là cách giáo sư Ronald S. Hendel thuộc Đại học U.C. Berkeley giải thích về vẻ đẹp của câu chuyện trong Kinh Thánh liên quan ông Nô-ê và trận lụt Đại Hồng Thủy.
|
Tôi lớn lên với “năng khiếu mua sắm” đối với phụ nữ. Khi tôi tới siêu thị, bảo tàng viện, hoặc thậm chí là nhà thờ, tôi thường theo bản năng “mua sắm” bằng cách chú ý tới điểm nào đó ở các phụ nữ khác (dù quen hay lạ) thay vì chú ý tới mình. Ôi, khuôn mặt, đôi tay, chiều cao và điều cuối cùng là...
|
Đức Giêsu tự xưng mình là mục tử nhân lành. Ngài biết từng con chiên, yêu thương chăm sóc và sẵn sàng hy sinh tính mạng vì đàn chiên.
|
|
Có một thời gian tôi được hân hạnh chung sống với một số vị linh mục, trong đó có một Cha đã từng đi du học ở Rôma và có dịp đi nhiều nơi trên thế giới. Về Việt Nam, Cha đã dạy Thần Học nhiều năm ở các Đại Chủng viện. Lúc đó Cha đã lớn tuổi và về hưu. Qua các câu chuyện hằng ngày, Cha đã chia sẻ nhiều kinh nghiệm qúy giá về cuộc sống Đức Tin của Cha. Mỗi lần kết thúc câu chuyện, Cha đều chắp tay nói: Tất cả là chữ "Credo!" (Tôi Tin!).
|
Chủ đề: "Ngày hôm nay phải tìm gặp Chúa Giêsu trong Hội Thánh Ngài qua nghi thức bẻ bánh."
|
Khi kết hôn với nhau, ai cũng muốn gia đình mình hạnh phúc. Ai cũng mơ tìm được hạnh phúc trong đời sống lứa đôi. Lúc này hai người luôn sẵn sàng hy sinh cho nhau. Họ tìm mọi cách làm vui lòng nhau. Thế nhưng, khi đã thành gia thất, nhiều bạn trẻ đã vỡ mộng, nhiều gia đình đã tan nát không tìm được hạnh phúc gia đình. Cãi nhau, bất hoà, bất tín bất trung. Gia đình trở thành hoả ngục vì thiếu vắng tình yêu. Thay cho những lời nói ngọt ngào là quát tháo, đay nghiến. Thay cho những cử chỉ thân thương là thượng cẳng chân, hạ cẳng tay.
|
Tin Mừng hôm nay cho chúng ta một thấy cảnh tượng các Tông Đồ tụ họp nhau trong căn phòng với tất cả các cánh cửa đều đóng kín, vì lo sợ, tâm hồn họ đã bị tổn thương kể từ khi Chúa Giêsu bị bắt và chịu chết. Nhưng Chúa Giêsu hiện ra, Ngài ban bình an và thổi một nguồn sống mới cho họ.
|
Lễ Phục sinh đã qua hai tuần lễ, nhưng chúng ta vẫn còn tiếp tục suy gẫm về sự sống lại của Chúa Giêsu. Chúa nhật 3 Phục Sinh hôm nay, Giáo Hội tiếp tục trình bày cho chúng ta biến cố Chúa Giêsu Kitô sống lại.
|
Hai môn đệ, trong số bảy mươi hai vị đã được Chúa sai đi từng đôi một vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến (Lc 10, 1). Nhưng sau khi Chúa Giêsu bị treo trên thập giá, họ đã vỡ mộng và tính về vườn.
|
|
Phụng Vụ Lời Chúa CN3-Phục Sinh
|
Suy Niệm Lời Chúa CN3 Phục Sinh
|
Bé gái 7 tuổi ước ao rước Mình Thánh Chúa
|
Trên đường Emmau, hai môn đệ buồn bã kéo lê bước chân. Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Chúa Giêsu đến gần và cùng đi với họ. Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. (Lc 24, 15)
Tại sao mắt họ lại bị ngăn cản? Cũng như chúng ta vẫn thường không nhận ra Chúa, cũng đồng hành với chúng ta từng giây phút.
|
Thánh Luca vừa trình bày cho chúng ta trình thuật sau cùng của Ngài. Qua trình thuật này chúng ta thấy Chúa Giêsu đưa các môn đệ đi vào trong sự viên mãn của mầu nhiệm Phục Sinh. Trình thuật Chúa Giêsu dẫn đưa các môn đệ như thế nào, chúng ta hãy nhìn đến ý hướng biên soạn của Thánh Luca.
|
Muốn làm chứng đầy đủ về ai, người ta thường kể tiểu sử nhân vật đó từ khi sinh đến khi chết. Về các anh hùng, danh nhân, sử sách thường ghi những chiến công, những thành tích siêu quần bạt chúng: Hưng Đạo với chiến thắng oai hùng Bạch Đằng, Quang Trung với chiến thắng thần tốc Đống Đa.
|
Chúa Giêsu Phục Sinh ban cho chúng ta sự sống mới, chia sẻ quyền năng Phục Sinh của Ngài cho mỗi người chúng ta, và cho nhiều người khác qua mỗi người chúng ta.Chúa Nhật 3 PHỤC SINH cho chúng ta thấy rõ uy quyền của Đấng Phục Sinh và qua chúng ta, Ngài mời gọi từng người chúng ta trở nên nhân chứng cho Ngài.
|
Các ông còn đang nói, thì chính Đức Giêsu đứng giữa các ông và bảo: "Bình an cho anh em!" (Lc24,36).
|
|
Thánh Vịnh Đáp Ca CN3 -Phục Sinh
|
Suy Niệm Phúc Âm CN3 -Phục Sinh
|
CN3PS - NAM B - DẤU CHỈ THỰC SỰ BIẾT ĐỨC GIÊSU
|
Bài Giảng Của Cha Hảo CN3-Phục Sinh
|
Chứng từ Ơn gọi một nữ tu dòng kín, nước Pháp
|
Đức tin là cuộc gặp gỡ giữa tự do của Thiên Chúa và tự do của con người
|
Phụng vụ Thánh Thể
|
Sống trong một thế giới hưởng thụ, văn minh lên cao và con người thích lợi nhuận, thích tìm tòi những việc thực tế, con người ưa thực dụng hơn là suy nghĩ, động não vv...
|
Albert Schweitzer là một cậu bé rất thông minh, lại say mê âm nhạc. Khi trưởng thành cậu chơi đàn Organ, và cuối cùng đã trở thành Tiến sĩ âm nhạc. Sau đó, Albert nghiên cứu các chủ đề về tôn giáo, và đã đậu Tiến Sĩ Triết Học. Ông làm Hiệu Trưởng trường Đại Học.
|
Thánh Tôma, còn được gọi là Didymo, đã không hiện diện với các tông đồ khác khi Chúa Giêsu Phục sinh hiện đến. Vì thế, khi các tông đồ khác nói với các ông rằng họ đã thấy Chúa hiện ra với họ, thì ông không tin.
|
Điều mà con người mong mỏi khao khát nhất, không hẳn là cơm áo gạo tiền mà là sự bình an. Bình an trong tâm hồn. Bình an khỏi mọi sự dữ. Bình an trong công việc được êm xuôi. Sự khao khát bình an biểu lộ nơi mọi người.
|
Trong suốt những lần hiện ra cùng các tông đồ, luôn luôn, những lời chào chúc đầu tiên của Chúa Giêsu là: "Bình an cho các con". Đây là những gì mà khi trao sứ vụ cho các tông đồ, Chúa Giêsu đã từng dạy các ông: "Đừng mang bao bị, tiền túi dọc đường nhưng vào làng nào, thành nào, các con hãy chúc bình an cho người ta".
|
Linh mục Gioan Lee Tae-seok sinh năm 1962, là con thứ 9 trong 10 người con. Cha mẹ ngài là người Công giáo khiêm nhường, sống ở TP Busan, Nam Hàn. Gioan mồ côi cha lúc 9 tuổi, mẹ ngài phải nuôi cả gia đình bằng nghề thợ may. Gioan học rất giỏi, rất ấn tượng với tiểu sử của Albert Schweitzer và ước muốn làm bác sĩ.
|
Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay kể lại việc Đức Kitô phục sinh hiện ra với các môn đệ, chúng ta dễ nhận ra hai phần: Phần thứ nhất, Đức Kitô dùng những lời nói và những hành động cụ thể để chứng minh Ngài đã thực sự phục sinh; phần thứ hai, Ngài trao cho các ông sứ mệnh mới, đó là hãy rao giảng Tin Mừng cho muôn dân và làm chứng việc Ngài đã phục sinh cho mọi người: "Còn các con, các con sẽ là chứng nhân về những điều ấy" (Lc 24,48). Không riêng một ai, mà Chúa mời gọi mọi Kitô hữu qua mọi thời hãy làm chứng nhân cho Chúa, chúng ta đã làm gì để đáp lại lời mời gọi ấy?
|
Sự kiện Chúa Giêsu phục sinh được các Thiên Thần loan báo cho các bà Maria Mađalêna, bà Maria, mẹ ông Gia-côbê và bà Salômê (x. Lc 24, 1-12), các bà về thuật lại cho các Tông Đồ ở Galilêa, hai môn đệ làng Emmaus trong nhóm các bà chẳng những chưa tin mà còn lo sợ (x. Lc 24).
|
Omega3 có tác dụng như: hỗ trợ trung tâm thần kinh não, tốt cho thị lực, hỗ trợ ngăn ngừa bệnh ung thư,… Tuy nhiên, không phải vì thế mà omega3 lại không có tác dụng phụ khi dùng lạm dụng dầu cá. Dưới đây là Tác dụng phụ khi sử dụng omega3 có thể ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe của con người.
|
Nhưng các ông vẫn còn “nghi” hoài
|
Sợ hãi, đó là điều hầu như không ai tránh khỏi. Bản tính tự nhiên con người “tham sống sợ chết” nên lo sợ đủ điều.
|
Cứ mỗi đêm, một câu chuyện được kể, và một mạng người được thoát chết. Nhà vua cứ mãi lắng nghe, từng nhịp, từng nhịp, dòng chảy của thời gian. Cho đến khi không còn ai phải chết. Hai môn đệ trên đường Emmau, quay trở về Giêrusalem và thuật lại những việc đã xảy ra dọc đường, và họ đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.
|
Vào chính ngày Đức Giêsu sống lại, có hai môn đệ chán nản rời Giêrusalem để về làng Emmau. Thánh Luca cho biết tên một người, đó là Clêôpát.
|
|
|
|
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
|
Thứ Tư, Ngày 19 tháng 4-2017
|
VIẾNG MỘ
Vào buổi sáng Phục
Sinh, các phụ nữ đi ra ngôi mộ, nơi chôn cất
Đức Giêsu. Họ phải thực hiện một công
việc u buồn –hoàn tật việc ướp xác Đức
Giêsu. Nhưng đó không phải là lý do duy nhất để
họ đi ra mộ. Họ muốn được gần
gũi với Đấng đã đem lại thoả mãn
cho cuộc sống của họ, và cái chết của
Người đã nhận chìm họ vào một nỗi u buồn
không thể nào khuây khoả được.
Bản thân chúng ta
cũng thường làm điều tương tự
như vậy. Khi một người thân yêu nào đó của
chúng ta qua đời, chúng ta nhận thấy thật khó chấp
nhận được là người đó đã vĩnh
viễn rời xa khỏi chúng ta. Chúng ta cảm thấy có
nhu cầu duy trì mối quan hệ với người chết.
Một trong những cách thức để chúng ta đáp ứng
được nhu cầu này, đó là đi viếng mộ.
Tuy nhiên, thay vì làm dịu đi nỗi đau của sự
mất mát, thì điều này lại có thể làm cho nỗi
đau đó càng gia tăng thêm. Điều này thậm chí có
khuynh hướng làm cho kẻ chết lại càng đúng là
kẻ chết hơn, bởi vì không có nơi nào làm cho chúng
ta tin chắc chắn rằng người thân yêu của
chúng ta đã bị chết, cho bằng ở ngay tại mộ.
Trong buổi sáng ngày
Phục Sinh đầu tiên đó, nếu mọi việc cứ
diễn tiến như lòng mong muốn, thì các phụ nữ
sẽ ướp xác Đức Giêsu, đóng cửa mộ
lại, và hơn bao giờ hết, họ càng thêm tin tưởng
rằng sự kiện xảy ra trong ngày Thứ Sáu không phải
là một cơn ác mộng, mà là một thực tại khủng
khiếp. Nhưng mọi việc lại không diễn ra
như dự định.
Tại mộ, họ
đã gặp hai thiên thần, hai vị đó đã nói với
họ “Tại sao các bà lại đi tìm người sống
giữa kẻ chết? Người không còn ở đây nữa,
nhưng Người đã sống lại rồi”. Sứ
điệp Phục Sinh lần đầu tiên được
gửi đến cho những nữ môn đệ có lòng tin
này: Đức Giêsu không chết, Người đang sống.
Như vậy, họ không được phí phạm thì giờ
trong việc tìm kiếm Người tại chốn mồ
mả.
Tất cả chúng ta
thường cảm thấy đau buồn khi ở trong
nghĩa trang, vì tại đó, tất cả mọi sự
đều nói lên cái chết. Tuy nhiên, chính tại một
nơi như vậy, mà lần đầu tiên sự sống
lại đã được loan báo. Thật là phù hợp
khi tại nơi đây, một nơi dường như
cái chết thống trị, mà tin vui về sự sống lại
của Đức Giêsu lần đầu tiên đã
được công bố.
Thông qua tiếng nói của
Phụng vụ, cũng sứ điệp đó đem
đến cho chúng ta: Đừng tìm kiếm người
thân yêu của bạn tại mộ. Người chết
không còn ở đó nữa. Đức Giêsu đã chế ngự
cái chết, không phải chỉ cho bản thân Người,
nhưng cho tất cả chúng ta. Người là Đấng
đầu tiên sống lại từ cõi chết, chúng ta sẽ
được đi theo Người. Vậy đối với
người Kitô hữu, theo ý nghĩa cuối cùng của sự
huỷ diệt, không có điều gì giống như cái chết.
Những người thân yêu đã qua đời của
chúng ta không phải là người chết nữa, họ vẫn
còn sống, thậm chí họ còn được sống một
cuộc sống thực sự và đẹp đẽ
hơn cả chúng ta. Họ không ở cách xa chúng ta. Những
người nào được chết trong ơn nghĩa
Chúa, họ không ở cách xa chúng ta hơn so với Thiên Chúa,
mà Thiên Chúa thì rất gần gũi với chúng ta.
Chúng ta hãy tiếp tục cầu nguyện
cho những người thân yêu đã qua đời của
chúng ta, trong trường hợp họ vẫn còn cần
đến sự giúp đỡ của chúng ta. Và chúng ta hãy
tiếp tục đi viếng nghĩa trang, nếu điều
này giúp cho ký ức về họ được sống
động. Nhưng chúng ta đừng tìm kiếm họ tại
đó. Và nếu nỗi buồn vẫn cứ đeo đẳng
trong tâm hồn chúng ta, thì nhờ sự kiện đã xảy
ra vào buổi sáng ngày Phục Sinh, nỗi buồn của
chúng ta sẽ được hoà lẫn với một niềm
hy vọng âm thầm.
NHỮNG CÂU CHUYỆN KHÁC
1. Viktor Frankl đã trải qua 3 năm tại Auschwitz. Anh vẫn còn sống
sót, mặc dù vợ và gia đình của anh đều
đã chết. Anh kể lại rằng vào một ngày kia,
liên sau khi được phóng thích khỏi trại giam, anh
đã đi bộ xuyên suốt vùng đồng quê, hướng
về khu phố chợ, cách trại giam vài dặm
đường.
Cánh đồng cỏ
trổ đầy hoa. Những con chim chiền chiện hót
vang trong khi bay vào bầu trời. Suốt nhiều dặm
khắp chung quanh đó, anh không nhìn thấy một người
nào, không có gì cả, ngoại trừ mặt đất và bầu
trời bao la, tiếng hót của những con chim chiền
chiện, và sự thoáng đãng của không gian. Anh dừng
chân lại, nhìn ra chung quanh mình, rồi ngước mắt
nhìn lên bầu trời trong xanh. Thế rồi anh quỳ gối
xuống cám ơn Thiên Chúa, vì đã được phóng
thích. Trong khi cầu nguyện, một câu nói chợt nảy
đến trong anh, diễn tả được cảm
giác mà anh đang có: “Tôi đã kêu cầu Thiên Chúa từ
nơi nhà tù chật hẹp của tôi, và Người đã
đáp lại trong sự tự do của không gian”.
Anh không thể nói
được là mình đã quỳ gối tại đó
trong bao lâu, miệng cứ lập đi lập lại câu
nói này. Nhưng sau này, anh kể “Trong ngày hôm đó và ngay tại
thời điểm đó, cuộc sống mới của
tôi bắt đầu. Tôi tiến triển từng bước
một, cho đến khi một lần nữa, tôi
được trở thành một con người”.
Chúng ta không thể tách
biệt niềm vui mà Frankl đã cảm nhận được
ngày hôm đó, trong một cánh đồng phủ đầy
hoa, với nỗi đau khổ mà anh đã trải qua trong
trại giam. Trên thực tế, niềm vui này sẽ không có
ý nghĩa, nếu trước đó, không xảy ra nỗi
đau khổ. Tương tự như vậy, chúng ta không
thể tách biệt sự sống lại của Đức
Giêsu với cuộc thương khó và cái chết của
Người. Không thể tách biệt vinh quang của Người
với nỗi đau đớn của Người. Mặc
dù một cách chậm chạp, nhưng các Kitô hữu tiên khởi
đã thấu hiểu rằng cuộc thương khó và cái
chết của Đức Giêsu chính là cách thế
để Người đi vào trong vinh quang của Người.
Chúng ta không thể có được ngày Chúa Nhật Phục
Sinh, mà không có ngày Thứ Sáu Tuần Thánh. Nhưng khi đang
trải qua ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, thì chúng ta nên nhớ
đến ngày Chúa Nhật Phục Sinh.
2. Sáng ngày Chúa Nhật Phục Sinh, khi các nữ
môn đệ lên đường đi ra viếng mộ
Đức Giêsu, thì họ rất thắc mắc rằng:
Ai đã lăn tảng đá lớn đặt ở lối
đi vào mộ?
Có một người
đàn ông đã cãi nhau với cha của mình, hậu quả
là suốt mấy năm trời, anh ta không hề nói chuyện
với ông cụ, mặc dù hai cha con chỉ sống cách xa
nhau vài dặm đường. Anh ta là người con trai
duy nhất; mẹ của anh đã rời bỏ gia
đình. Vì thế hiện nay, ông cụ sống cô
đơn một mình. Thế giới của ông càng ngày càng
nhỏ bé và tối tăm hơn, với từng ngày trôi
qua. Ông cụ chưa chết đi, nhưng về mặt ý
nghĩa, thì ông cụ đã như ở trong mồ rồi.
Chúng ta kinh ngạc về
năng quyền mà Đức Giêsu có, để cho kẻ chết
sống lại, quả thật đúng là như thế. Chẳng
hạn, người con trai trong câu chuyện trên có thể
lăn tảng đá ra khỏi ngôi mộ của người
cha. Bằng một lời nói hoặc một cử chỉ,
anh ta có thể giải thoát ông cụ khỏi ngôi mộ của
nỗi cô đơn và tuyệt vọng của ông. Và bằng
cách giúp đỡ người cha, anh ta cũng sẽ giúp
đỡ được chính bản thân mình. Đây là một
trong những cách đền bù đáng quý của cuộc sống,
mà chúng ta không thể làm phấn chấn tinh thần cho
người khác, nếu chúng ta không biết cũng tự
gây phấn khởi cho chính bản thân mình.
|
|
Tin/Bài mới
Tin/Bài khác
|
|