ĐÊM
HOÀI MONG - ĐÊM KHẢI HOÀN
Hẳn
ai trong chúng ta đều rõ: cao điểm của năm Phụng
vụ chính là Tuần Thánh, đặc biệt Tam Nhật
Thánh (Thứ Năm Tuần Thánh, Thứ Sáu Tuần Thánh và
Thứ Bảy Tuần Thánh hoặc Lễ Vọng Phục
Sinh). Có rất nhiều lễ nghi cũng như nghi thức
trong Tam Nhật Thánh, nhưng chúng ta cùng nhau chiêm ngắm gần
hơn ngọn nến cao cháy sáng Phục Sinh.
Khởi
đầu nghi lễ, mọi đèn nến trong sân nhà thờ
đều tắt, bóng tối
như bao trùm tất cả. Thế rồi
vị Chủ tế châm lửa từ bếp than hồng,
mồi vào ngọn nến Phục Sinh. Một tia sáng nhỏ
loé lên trong đêm tối. Đêm canh
thức, đêm hoài mong dường như nhường lối
cho đêm hồng ân và đêm khải hoàn! Sau đó, những
ngón nến nhỏ trên tay các tín hữu được thắp
sáng bừng lên từ ngọn nến cao Phục Sinh. Ánh sáng
tỏa lan, và cuối cùng mọi đèn nến trong
nguyện đường đều rực chiếu. Bóng tối
hoàn toàn bị đẩy lùi. Chúa Giê-su Ki-tô đã chiến thắng
sự chết, đã khải hoàn phục sinh từ cõi chết;
Ngài là nguồn mạch ánh sáng, chiếu soi toàn thể nhân loại
đang lần mò trong tối tăm.
Quả
thật, bóng tối chẳng thể nào che lấp ánh sáng; ma
quỷ-thần chết chẳng thể nào chiến thắng
Thiên Chúa; sự ác chẳng thể nào áp đảo thiện
lành được! Qua các nghi lễ
Tuần Thánh, một chân lý sáng tỏ và tường tận.
Khi Đức Giê-su chịu khổ nạn, chịu chết
nhục nhã trên thập giá, dường như bóng tối,
quyền lực ma quỷ, thần chết và sự ác
đã hoàn toàn chiến thắng. Thế nhưng, Chúa Giê-su
Ki-tô đã sống lại vinh quang; Ngài là ánh sáng Phục Sinh
soi chiếu và đẩy lùi bóng đêm tăm tối; Thiên
Chúa không dừng bước trước ma quỷ và sự
thiện lành đã toàn thắng trước sự ác!
Vào
dịp Lễ Vọng Phục Sinh tại Vương cung
Thánh đường Thánh Phê-rô năm 2014, Đức Thánh
Cha Phan-xi-cô kết thúc bài giảng của ngài như sau:
"Tin Mừng Phục Sinh rất ư rõ ràng: chúng ta cần
trở về Ga-li-lê-a để gặp Chúa Giê-su Phục Sinh, và trở
thành những chứng nhân phục sinh của Ngài. Điều này không phải đi ngược
thời gian, cũng không phải niềm thương luyến tiếc quá khứ,
mà là chúng ta quay trở về với tình yêu ban đầu, hầu
nhận ngọn lửa mà Đức Giê-su đã thắp lên
trong thế gian và mang ánh lửa ấy đến cho tất
cả mọi người, đến tận cùng trái đất”.
Thật vậy, trong đêm lễ Vọng Phục Sinh, tại
các nhà thờ đây đó trên khắp thế giới, chúng
ta chứng kiến những anh chị em dự tòng trưởng
thành được lãnh nhận Bí tích Khai Tâm (Rửa Tội,
Thêm Sức, Rước Lễ lần đầu),
được trở nên con cái của Chúa, được
gia nhập Giáo Hội, trở thành người đồng
hành đức tin với chúng ta. Thiết nghĩ, trong số
ấy, có nhiều người vì hoàn cảnh này hoàn cảnh
khác chưa dám bỏ mình theo đạo; nhưng nhờ
gương sáng chứng nhân nơi anh chị em Ki-tô hữu,
cuộc gặp gỡ đổi đời, họ cảm
nhận dãi ánh sáng trong tâm trí, dần dần tìm hiểu học
đạo, và tự quyết bước theo chân Chúa. Cũng
trong đêm Vọng Phục Sinh này, họ được
bước vào cung lòng ánh sáng chan hòa của Chúa; họ vui mừng
kín múc hồng ân trở nên thụ tạo mới; họ
được lãnh nhận đức tin và can đảm sống
chứng tá suốt quảng đời còn lại. Vì vậy,
bóng tối vô thần nhường bước cho ánh sáng
Phục Sinh; bóng đêm vô tri ngã gục trước ánh sáng
khôn ngoan của Thiên Chúa!
Bên cạnh đó, đã là con người,
chúng ta không thể tránh khỏi những giây phút yếu
đuối, tội lỗi; những ‘đêm tối, u mê’ giữa
dòng đời. Lắm lúc, chúng ta ngã lòng, ‘nhắm mắt
đưa chân’ hoặc muốn buông trôi; nhiều khi chán
chường vì biết bao kẻ lòng dạ ác tâm nhận
chìm chơi vơi giữa biển đời tăm tối
chông chênh, v.v… Những khoảnh khắc này, chúng ta không khỏi
chán nản, nhục chí, bỏ cuộc! Tuy nhiên, Mầu Nhiệm
Chúa Giê-su Ki-tô Phục Sinh vực chúng ta trỗi dậy,
đưa chúng ta ra khỏi đại dương tăm tối,
cứu chúng ta đang hì hục ngụp lặn giữa dòng
chảy siết trần ai, nâng đỡ chúng ta kiên vững,
giúp chúng ta vượt qua tình trạng ngã lòng; vì chưng sau
cùng, ánh sáng Phục Sinh sẽ đẩy lùi bóng đêm sự
chết, và Chúa Ki-tô khải hoàn vinh quang là nguồn cứu
độ cho chúng ta. Bởi vậy, từ đêm Vọng Phục
Sinh, chúng ta cùng với Mẹ Giáo Hội hân hoan cất lên
bài ca Hal-lê-lui-a (Tạ ơn Thiên Chúa!). Ước gì bài ca
Hal-lê-lui-a vang mãi trong đời sống đức tin của
mỗi chúng ta, như Thánh Phao-lô Tông Đồ từng mời
gọi giáo đoàn Phi-líp-phê đang khi ngài bị giam giữ:
“Anh (chị) em hãy vui lên. Tôi không ngừng nhắc đi nhắc
lại rằng anh (chị) em hãy vui mừng luôn trong Chúa”
(Pl 3, 1).
Ôi đêm hoài mong trở thành đêm hồng
ân; đêm chờ trông trở nên đêm khải hoàn! Lời
tiên báo từ xa xưa của ngôn sứ I-sai-ah đã thành sự
nơi Con Thiên Chúa Phục Sinh ‘ngay hôm nay và bây giờ’ (hic
et nunc; here and now): “Mặt trời của ngươi
sẽ không lặn và mặt trăng sẽ không còn khuyết,
vì Thiên Chúa là ánh sáng vĩnh tồn của ngươi và sẽ
chấm dứt những ngày tang tóc của ngươi” (Is 60, 20).
Ánh sáng Chúa Ki-tô, ngợi khen
Chúa!
Ánh sáng Chúa Phục Sinh, chúc tụng
Chúa!
Lm.
Xuân Hy Vọng
|