MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: suy niệm :: suy niệm tổng hợp
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Lá Thư
Thứ Hai, Ngày 7 tháng 5-2018
LÁ THƯ

Mẹ tôi là nguyên nhân thành công của tôi, là người mà tôi không phải thất vọng. Ký ức về Mẹ tôi luôn là phúc lành đối với tôi” (Bác học Thomas A. Edison).

Ký ức sâu đậm nhất của tôi về Mẹ là cuộc chiến đấu dai dẳng đối với bệnh ung thư thời con gái. Dĩ nhiên lúc đó chưa có tôi. Cũng như những người mẹ tốt, Mẹ tôi ít khi cho phép tôi biết về “khuôn mặt của sự chết”. Mẹ tôi luôn tỏ ra khôi hài và hy vọng. Tuy nhiên, trong năm cuối đời của bà, “chiếc mặt nạ” đó đã mòn và trong suốt – gánh nặng cuộc đời này hầu như không thể mang nổi.

Cuối cùng, vào Ngày Thân Mẫu (Ngày Hiền Mẫu, Ngày của Mẹ), với cây viết trong tay, Mẹ tôi quyết định viết ra những ý tưởng và cảm giác mà Mẹ tôi đã giữ kín trong đáy lòng từ lâu. Mẹ tôi viết những gì mà sau đó trở thành tặng phẩm quý giá nhất dành cho tôi – một thông điệp chân thành của người mẹ dành cho đứa con. Lá thư đó vẫn dở dang. Có thể cảm xúc của Mẹ tôi đã trào dâng quá đỗi, và tôi sẽ chẳng bao giờ biết được. Đó là điều tôi biết.

Năm nào tôi cũng đọc lại lá thư của Mẹ vào ngày Mẹ tôi đã viết: Ngày Thân Mẫu. Mặc dù Mẹ tôi không còn sống để tiếp tục dạy tôi qua những dòng chữ như vậy nữa.

Là một thiếu niên, tôi vẫn có thể hiểu rằng Mẹ luôn tự hào về tôi khi tôi cần quyết định. Là một bệnh nhân ung thư, Mẹ tôi luôn chân thật về việc Mẹ tôi phải chiến đấu dữ dội với căn bệnh quái ác giúp tôi không cảm thấy cô đơn. Mẹ tôi không muốn giả hình khi sống những ngày cuối đời. Mẹ tôi luôn dạy tôi sống khiêm nhường và gieo hạt hy vọng trong cuộc đời tôi.

Vào Ngày Thân Mẫu, một điều sáng tỏ trong tôi khi tôi đọc lại lá thư của Mẹ tôi, đó là tôi cũng sẽ làm mẹ. Và ngày này, nơi tôi đã có sự thay đổi. Tôi không còn là một đứa trẻ hoặc một cô gái, mà là một người mẹ. Thật vậy, tôi đã nhiều tuổi hơn Mẹ tôi khi Mẹ tôi ngồi lặng lẽ một mình để viết thư cho tôi. Nước mắt tôi lăn dài trên đôi gò má, tôi đã thấy được viễn cảnh cuộc đời. Hẳn là rất khó khăn khi phải viết một lá thư như vậy để nói cho đứa con biết rằng Mẹ không thể sống được nữa. Người mẹ muốn tóm gọn tất cả là muốn đứa con biết rằng sự sống rất quan trọng, và muốn nói mọi điều mà người mẹ không còn cơ hội để nói nữa. Thế nhưng lá thư vẫn chưa hoàn tất!

Mẹ tôi đã dạy tôi viết – không phải là những dòng chữ, mà là giá trị sống trong đó; không phải là lợi ích hoặc danh tiếng, mà là để đứa con biết Mẹ nó qua các động thái và tác động hỗ tương... Và một ngày nào đó, khi tôi không còn trên cõi đời này nữa, con tôi cũng sẽ biết rõ tình yêu thương của tôi dành cho nó...

Mẹ ơi, con cảm ơn Mẹ vô cùng!

TRẦM THIÊN THU (chuyển ngữ từ nguyên bản The Letter)

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Linh Mục Phải Biết Quản Lý Bản Năng Giới Tính Của Mình (6/12/2018)
Rốt Cuộc Cả Đời Người Là Sống Vì Điều Gì ? (6/11/2018)
Cuộc Đời Sẽ Dịu Dàng Hơn Biết Mấy Nếu Chúng Ta Biết Đặt Mình Vào Vị Trí Của Nhau. (6/10/2018)
Giá Trị Sống (5/22/2018)
Mẹ, Người Phụ Nữ Tuyệt Vời --- Trần Mỹ Duyệt (5/12/2018)
Tin/Bài cùng ngày
Cảm Ơn Mẹ (5/13/2018)
Tin/Bài khác
Một Triết Lý Sống Rất Đẹp Trên Đời --- Có Đi Chung Với Nhau Lâu Đâu! (3/27/2018)
Triết Lý… Vụn (3/26/2018)
Triệu Chứng Alzheimer Tâm Linh (2/25/2018)
Lỗi Hẹn Mùa Xuân (2/15/2018)
Đón Xuân (2/15/2018)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768