Mẹ Maria, Ðấng Ðồng
Công Cứu Chuộc
Thư Gởi Bạn Hiền 22
Atlanta ngày 9 tháng 9, năm 2014
Bạn thân mến,
Nhiều anh em không đồng ý Ðức Maria là Ðấng Ðồng Công
Cứu Chuộc. Những anh em này lý luận rằng, nếu Ðức Maria thật là Ðấng Ðồng Công
Cứu Chuộc thì công cuộc cứu chuộc chúng ta của Chúa Giêsu là một công cuộc cứu
chuộc chưa đầy đủ, còn thiếu; vì có thiếu thì Chúa Giêsu mới cần người đồng công
với mình, và nếu công cuộc cứu chuộc chúng ta của Chúa Giêsu còn thiếu thì đức
tin chúng ta đặt vào Người là đức tin hão huyền. Nhưng vì Chúa Giêsu đã phán, Gioan 14:6, “Ta là đường,
là sự thật, và là sự sống. Không ai đến được với Cha mà không qua thầy.” Cho nên,
thật là rõ ràng, chúng ta có đến được với Chúa Cha hay không, có được cứu chuộc
hay không là phải qua Chúa Giêsu, và chỉ có qua Chúa Giêsu mà thôi nên công cuộc cứu chuộc chúng ta
của Chúa Giêsu phải là đầy đủ và vẹn toàn; Người không cần ai đồng công với Người,
cho nên ai tin Ðức Maria là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc thì người đó thật là sai lầm.
Anh em thân mến, đúng là chúng ta có đến được với Chúa
Cha hay không là phải qua Chúa Giêsu và chỉ qua Chúa Giêsu mà thôi, nhưng Ðức
Maria vẫn là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc. Ðúng là công cuộc cứu chuộc chúng ta của
Chúa Giêsu là công cuộc cứu chuộc hoàn toàn đầy đủ và vẹn toàn, nhưng Chúa Giêsu
vẫn cần sự đồng công của mẹ mình là Ðức Maria Trinh Khiết Vẹn Toàn. Tại sao vậy?
Chúng ta hãy cùng nhau trở lại tội nguyên tổ. Như tôi đã
chia xẻ với anh em trong TGBH 20, khi Ông Adong được tạo dựng thì con cái của ông,
là mầm mống sự sống, đã có sẵn trong ông rồi. Cho nên khi Ông Adong ăn trái Chúa
cấm, thì không phải chỉ một mình ông ăn, mà tất cả con cái ông đều đã ăn. Giống
như một bà mẹ mang thai vậy, khi bà ăn thì thai nhi trong lòng bà cũng được ăn.
Rõ ràng hơn, khi bất tuân mà ăn trái Chúa cấm thì hai ông bà đã trở thành người
tội lỗi; mà từ là người vô tội đổi sang thành kẻ có tội là một sự thay đổi trạng
thái, từ trạng thái sống sang trạng thái chết, chứ không phải là một ảnh hưởng
như ăn đồ thiu thì bị đau bụng. Mà đã thay đổi trạng thái thì toàn thể con người
của hai ông bà, mình, máu, linh hồn, nhân tính, và ngay cả mầm mống sự sống ở
trong hai ông bà đều thay đổi. Tương tự như khi nước đổi từ thể lỏng sang thể đặc
thì mọi phân tử của hợp chất nước đều thay đổi chứ không phải chỉ có một phân tử
H hay O là thay đổi mà thôi. Chính vì vậy mà Thánh Phao Lô dạy, Romans 5:12, “Vậy, bởi một người mà tội đi vào thế gian, và vì
tội mà có sự chết thì vì thế mà sự chết đến với mọi người, giống như là mọi
người đã phạm tội vậy.” Thành ra, ngoại trừ Mẹ Maria thì chúng ta, kể cả trẻ sơ sinh, ai
cũng mang tội ăn trái Chúa cấm tức là tội tổ tông, và những tội chúng ta phạm. Mà
đã mang tội, dù là một tội rất nhỏ nhoi, thì cũng không ai có thể vào nước Chúa
ngoại trừ là người đó tẩy xóa được tội lỗi của mình.
Làm sao để chúng ta có thể tẩy xóa tội lỗi của chúng
ta? Thưa, tự chúng ta, chúng ta không thể làm gì để có thể tẩy xóa tội lỗi của
chúng ta được; khi đã phạm tội, chúng ta chỉ có thể được tha thứ mà thôi. Ở đây,
chúng ta cần phân biệt, khi tội được tha thứ thì hoàn toàn khác với được tẩy xóa.
Tha thứ là bỏ qua, không bao giờ nhắc đến một lỗi lầm nào nữa, nhưng ảnh hưởng
và kết quả gây ra bởi tội đó vẫn còn. Thí dụ tội đánh đập người vô cớ. Nếu như
nạn nhân tha thứ cho người đánh đập mình thì chỉ có nghĩa là người bị đánh đập
bỏ qua chuyện này, không truy tố, không bao giờ nhắc tới mà cũng không đòi hỏi
gì. Thế nhưng những đau đớn mà nạn nhân phải chịu thì đã xảy ra và không thể lấy
lại được, nên tuy đã được tha thứ, nếu kẻ hành hung thành tâm ăn năn thống hối
thì phải tự tìm cách mà đền bù cho nạn nhân cách cân xứng, và tội hành hung này
không được tẩy xóa cho đến khi nạn nhân được đền bù cách cân xứng. Còn tẩy xóa
tội có nghĩa là tội đó được bôi đi, xóa đi; giống như tội đó chưa xảy ra. Vì thế
mà tự chúng ta, chúng ta không thể làm gì để có thể tẩy xóa tội lỗi của chúng
ta được
Muốn được tha thứ thì chúng ta phải hội đủ ba điều kiện
này: 1. Chúng ta phải nhìn nhận tội lỗi của mình. 2. Chúng ta phải ăn năn thống
hối và phải dốc lòng chừa cải. 3. Chúng ta phải đền bù cách cân xứng cho mọi
thiệt hại, mất mát gây ra bởi tội mà chúng ta phạm ngay khi còn ở đời này hoặc đời
sau trong lửa luyện tội. Xin xem TGBH 7, và 11.
Còn muốn tẩy xóa tội của mình thì như tôi vừa chia xẻ ở trên, tự chúng
ta, chúng ta không thể làm gì để có thể tẩy xóa tội lỗi của chúng ta được. Bởi
vì muốn tẩy xóa tội lỗi của mình thì:
1.
Một là chúng ta phải có sự đền bù giống y như sự mất mát
hay sự thiệt hại mà chúng ta gây ra. Tức là, SXH 21:23- 25, (23) “..., mạng đền mạng,
(24) mắt đền mắt, răng đền răng, tay đền tay, chân đền chân, (25) phỏng đền
phỏng, thương tích đền thương tích, roi đòn đền roi đòn.” Nhưng đền
bù cách này chỉ có thể áp dụng cho những thiệt hại vật chất mà thôi; còn những thiệt
hại thể lý khác như sự đau đớn cũng như những thiệt hại luân lý, và những thiệt
hại liên hệ khác thì chúng ta không thể đong lường được. Mà đã không đong lường
được thì sự đền bù cũng không thể giống y như sự thiệt hại được. Vậy thì tẩy xóa
tôi lỗi của mình bằng cách này coi như không ai làm được rồi!
2.
Hai là khi sự đền bù không thể giống y như sự mất mát
hay sự thiệt hại mà tội lỗi của chúng ta gây ra thì chúng ta có thể dâng một của
lễ để thay cho sự đến bù mà chúng ta phải có với điều kiện là người được đền bù
đồng ý và chấp nhận của lễ mà tội nhân dâng để đền bù. Như vậy, trong hai cách
tẩy xóa tội lỗi này, chắc bạn thấy chỉ có cách thứ hai là có thể thực hiện được,
đúng không? Vâng, đúng như vậy. Thế nhưng..., vì chúng ta là hình ảnh Thiên Chúa,
vì chúng ta là tạo vật của Thiên Chúa, vì chúng ta là đền thờ Chúa Thánh Thần, và
vì chúng ta là chi thể Chúa Kitô nên khi phạm tội, thì ngoài phạm đến chính mình,
phạm đến tha nhân, chúng ta còn phạm đến Thiên Chúa nữa. Mà đã phạm đến Thiên Chúa thì chúng
ta không thể có được sự đền bù nào giống y như sự xúc phạm mà tội lỗi của chúng
ta gây ra cho Người được. Còn nếu chúng ta muốn dâng một của lễ đền bù thì, ngoại
trừ Mẹ Maria, chúng ta cũng không ai có thể có được bất cứ một của lễ nào đáng được
Chúa Cha chấp nhận. Thành ra khi đã phạm tội thì chúng ta không thể làm gì để có
thể tẩy xóa tội lỗi của mình.
Nhưng chúng
ta thì không ai tẩy xóa được tội lỗi của mình chứ còn đối với Thiên Chúa thì sự
gì cũng có thể. Vậy Thiên Chúa tẩy xóa tội lỗi của chúng ta bằng cách nào? Thưa
Người tẩy xóa tội lỗi chúng ta theo cách thứ hai, tức là nếu chúng ta có một của
lễ nào dâng lên Người mà Người chấp nhận thì Người sẽ tẩy xóa tội lỗi của chúng
ta. Nhưng Người biết chúng ta không có của lễ nào đáng được Người chấp nhận nên
Người mới cho chúng ta của lễ để chúng ta dâng lên Người mà đền bù cho tội lỗi
của chúng ta cách cân xứng. Của lễ Người cho là của lễ mà mỗi khi chúng ta dâng
thì chẳng những là Người không bao giờ từ chối mà Người lại không thể từ chối được.
Của lễ ấy chính là Chúa Giêsu. Xin xem TGBH 13. Khi nhận của lễ này, Thiên Chúa
sẽ xóa bỏ mọi tội lỗi của chúng ta, và như thế là chúng ta không phải đền gì cho
Người nữa. Ðây là điều mà chính Thánh Gioan Tẩy Giả đã công bố, Gioan 1:29, “Ðây
Chiên Thiên Chúa, đây Ðấng xóa tội trần gian.”, và trong Thánh Lễ, mỗi khi nâng
mình và máu Chúa Giêsu lên thì linh mục cũng công bố, “Ðây Chiên Thiên Chúa, đây
Ðấng xóa tội trần gian...”
Tại
sao Chúa Cha lại phải cho Chúa Giêsu
cho chúng ta? Sao Người không cho chúng ta một con vật đặc biệt nào, một
vị thánh, hay một thiên thần mà phải cho Chúa Giêsu? Ðây là câu hỏi mà tôi đã đặt
ra với bạn trong TGBH 8, còn câu trả lời thì thưa, vì Thiên Chúa là Ðấng Tác Tạo,
còn lại thì tất cả đều là thụ tạo. Ðã là thụ tạo thì không một thụ tạo nào có
thể có được các thuộc tính của đấng tạo ra mình. Cho nên, lấy một thụ tạo mà đền
cho Ðấng Tác Tạo thì sự đền bù này không bao giờ có thể giống y như sự mất mát
hay sự thiệt hại mà tội lỗi chúng ta gây ra được, và Thiên Chúa không bao giờ
chấp nhận. Thêm vào đó, tất cả mọi thụ tạo là của Thiên Chúa. Lấy bất cứ cái gì
của Thiên Chúa mà đền cho Thiên Chúa thì có đền bù gì đâu? Vậy, muốn đền bù cho
Thiên Chúa cách cân xứng thì phải lấy Thiên Chúa mà đền cho Thiên Chúa. Chúa
Cha ban Chúa Giêsu cho chúng ta là vì vậy.
Chúa Cha đã ban Chúa Giêsu cho chúng ta bằng cách nào?
Thưa vì không một người tội lỗi nào xứng đáng đưa tay đón nhận Chúa Giêsu từ
tay Chúa Cha nên Người mới trao Chúa Giêsu cho chúng ta qua Ðức Maria. Ai muốn đón
nhận Chúa Giêsu làm của lễ dâng lên Chúa Cha thì người ấy chỉ có thể đón nhận
Chúa Giêsu qua Ðức Maria mà thôi. Chính vì vậy mà sự có mặt của Ðức Maria trong
chương trình cứu chuộc chúng ta của Thiên Chúa là sự có mặt không thể thiếu được.
Nói cách khác, Chúa Giêsu không thể cứu chuộc chúng ta mà không có Ðức Maria. Vì
thế Ðức Maria phải là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc. Nhưng dù Ðức Maria đã đồng công
với Chúa Giêsu, sự đồng công của Bà không hề, mà cũng không thể làm giảm giá trị
bất cứ một việc làm nào của Chúa Giêsu, và nhất là không thể làm giảm đi chút nào
giá trị cuộc tử nạn mà Chúa Giêsu đã chịu. Vì thế, tuy Ðức Maria là Ðấng Ðồng Công
Cứu Chuộc, Chúa Giêsu vẫn là của lễ hy tế hoàn toàn đầy đủ và vẹn toàn. Ðức
Maria thật là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc. Không thể sai được!
Nhưng vai trò của Ðức Maria trong công cuộc cứu chuộc
chúng ta của Thiên Chúa không phải là Bà chỉ có đón nhận Chúa Giêsu từ Chúa Cha
rồi đem Chúa Giêsu mà ban phát cho những ai muốn đón nhận Người. Không! Không
phải chỉ có thế! Bởi vì khi Chúa Cha ban Chúa Giêsu cho chúng ta là Người ban
cho chúng ta một của lễ để chúng ta dâng lên Người mà đền thay cho tội lỗi của
chúng ta; vì thế chúng ta phải có người dâng của lễ. Vậy ai trong chúng ta là
người xứng đáng cho công việc này? Thưa không một ai trong những người tội lỗi
như chúng ta là xứng đáng. Vì chúng ta là những người tội lỗi, mà đã có tội, dù
là một tội rất nhỏ nhoi thì chúng ta cũng không ai có thể vào nước Chúa được, đừng
nói chi tới chuyện ra trước nhan thánh Chúa mà dâng của lễ. Thế có phải Chúa Giêsu
là người dâng của lễ lên Chúa Cha không? Thưa, trong bữa tiệc ly, khi Chúa Giêsu
dâng chính Người lên cho Chúa Cha thì đó là lúc Người tự hiến mình làm của lễ
chứ không phải là Người dâng của lễ. Tự hiến mình làm của lễ và dâng của lễ là
hai việc làm hoàn toàn khác nhau. Dâng của lễ là bưng vác một của lễ nào rồi đem
dâng của lễ đó lên cho một người hay một đấng nào đó, vì vậy, hành động dâng của
lễ đòi phải có của lễ và người dâng của lễ. Còn tự hiến mình làm của lễ nghĩa là
hoàn toàn trao phó chính mình cho một người nào để người đó xử dụng mình như một
của lễ, vì thế, khi hiến mình thì hành động tự hiến tự nó là đầy đủ; vì thế mà
khi tự hiến thì của lễ và người dâng của lễ là một. Tại sao Chúa Giêsu lại tự
hiến mình làm của lễ? Ðể hiểu được lý do này, chúng ta phải trở lại của lễ mà Tổ
Phụ Abraham dâng lên Thiên Chúa. Ông Abraham đã dâng gì? Thưa ông dâng con mình
là Isaac. Thiên Chúa có nhận của lễ ông dâng không? Thưa không! Vì nếu Thiên Chúa
nhận thì Người đã để cho Ông Abraham giết chết Isaac rồi. Người không nhận của
lễ của Abraham vì trên đường đi dâng của lễ, cậu bé Isaac hỏi cha mình, STK
22:7, “Thưa cha, lửa và củi thì có đây, nhưng con chiên cho thiêu lễ thì ở đâu?”
Hỏi như vậy tức là Isaac đã không biết ý định của cha mình. Và vì không biết nên,
hiển nhiên là trong việc dâng hiến này, Isaac đã không có sự lựa chọn, thiếu hiểu
biết, và không có tự do. Vì thế, nếu Isaac đã bị giết thì không phải là cậu đã tự
hiến thân; mà vì Isaac đã không tự hiến thân nên Thiên Chúa cũng không bao giờ nhận
một của lễ như vậy. Còn Chúa Giêsu, Người biết tỏ tường chương trình cứu chuộc
chúng ta của Thiên Chúa. Người biết trước là Người sẽ phải chịu khổ hình và phải
chết, nhưng vì yêu thương chúng ta nên Người đã tự hiến thân mình để được trở nên
của lễ đền thay cho tội lỗi chúng ta. Vì thế, khi Chúa Giêsu tự hiến mình làm của
lễ thì chúng ta mới có của lễ chứ chưa có người dâng của lễ; chưa có người mang
vác, bưng Chúa Giêsu mà dâng lên cho Chúa Cha. Vậy thì ai là người xứng đáng
cho công việc này? Thưa người xứng đáng dâng của lễ, xứng đáng mang, vác, bưng Chúa
Giêsu mà dâng lên Chúa Cha chính là Ðức Maria Trinh Khiết Vẹn Toàn. Là một thụ
tạo như chúng ta, Ðức Maria là người duy nhất được đặc ân vô nhiễm, là đấng không
hề mắc tội tổ tông, là đấng trọn đời đồng trinh, là thụ tạo duy nhất tuyệt đối
tuyệt hảo và vẹn toàn, là Mẹ Thiên Chúa. Một thụ tạo như Ðức Maria mới được phép
bước ra, đứng trước nhan thánh Chúa mà dâng của lễ. Và vì chỉ có Ðức Maria là
người được phép đứng trước nhan thánh Chúa mà dâng của lễ nên Bà không thể thiếu
được trong chương trình cứu chuộc chúng ta của Thiên Chúa. Bà đồng công với Chúa
Giêsu để cứu chuộc chúng ta là vì vậy. Khi dâng của lễ, Bà cũng không hề, mà cũng
không thể làm giảm giá trị của lễ mà Bà dâng là Chúa Giêsu được. Và như thế, một
lần nữa, tuy Ðức Maria là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc, Chúa Giêsu vẫn là của lễ hy
tế hoàn toàn đầy đủ và vẹn toàn. Ðức Maria quả là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc! Thật
sự là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc!
Bạn thân mến, bây giờ chúng ta đã có của lễ để đền thay
cho tội lỗi của chúng ta. Chúng ta cũng có người thay mặt chúng ta mà dâng của
lễ lên Chúa Cha. Nhưng bạn có biết không? Dù Thiên Chúa là Ðấng Thánh, là Ðấng Toàn
Năng. Trước mặt Người, toàn thể triều thần thiên quốc quỳ lạy và không ngừng
tung hô, Thánh! Thánh! Thánh! Xung quanh Người, 12 đạo binh các thiên thần đêm
ngày chầu chực. Vậy mà khi trao Chúa Giêsu cho chúng ta, nếu chúng ta không đón
nhận thì Thiên Chúa cũng phải chịu vì Người đã ban cho chúng ta tự do. Và vì tôn
trọng quyền tự do của chúng ta, Chúa Cha chỉ đặt Chúa Giêsu trong một cái hòm, hòm
bia Thiên Chúa; ai muốn lãnh nhận Chúa Giêsu thì cứ đến đó mà lãnh. Thật là dễ
dàng lại còn miễn phí nữa!
Thiên Chúa Cha đặt hòm bia Thiên Chúa ở đâu? Làm sao để
chúng ta có thể nhận ra hòm bia này? Trong Cựu Ước, Thiên Chúa đã chỉ ban lời của
Người cho con cháu nhà Jacob; Người đặt lời này
trong một chiếc hòm, hòm bia Thiên Chúa bằng gỗ quý dát vàng, và trao
chiếc hòm này cho dân riêng của Người là Dân Do Thái. Bước sang Tân Ước, không
phải Thiên Chúa chỉ ban cho chúng ta lời của Người mà Thiên Chúa lại ban cho chúng
ta chính Ngôi Lời là Chúa Giêsu, và Chúa Cha đã đặt Ngôi Lời trong cung lòng
Trinh Nữ Maria, là hòm bia Thiên Chúa mới. Thiên Chúa thật khôn ngoan và chu đáo
biết bao khi, từ thời Cựu Ước, Người đã cho chúng ta thấy Ðức Maria qua hình ảnh
một cái hòm. Như thế là để chúng ta thấy được, nếu chúng ta muốn đón nhận Chúa
Giêsu làm của lễ dâng lên Chúa Cha thì chúng ta phải mở cửa cái hòm này, và nhất
là để chúng ta thấy được, nếu chúng ta đón nhận Chúa Giêsu từ chiếc hòm này thì
chúng ta không thể sai lầm, không bị Lucifer lường gạt. Vậy nếu bạn lãnh nhận hay có
ai trao Chúa Giêsu cho bạn ở một nơi nào khác bên ngoài cái hòm này thì bạn biết
ngay đó không phải là Chúa Giêsu thật. Và thưa bạn, một lần nữa, cái hòm này chính
là Ðức Maria Trinh Khiết Vẹn Toàn. Trong Cựu Ước, Thiên Chúa đã trao hòm bia
Thiên Chúa cho dân riêng của Người là dân Do Thái. Bước vào Tân Ước, Thiên Chúa
cũng làm như vậy, Người cũng trao hòm bia Thiên Chúa mới cho dân riêng của Người,
cho giáo hội mà Người thành lập, là Giáo Hội Công Giáo.
Ðến đây chắc có bạn sẽ hỏi, nếu chỉ có Ðức Maria là người
xứng đáng được phép đứng trước nhan thánh Chúa Cha mà dâng của lễ thì, trong Thánh
Lễ, khi chúng ta dâng của lễ là chúng ta dâng của lễ lên cho ai? Thưa chúng ta dâng
của lễ của chúng ta lên cho Chúa Giêsu. Chúng ta phải dâng của lễ của chúng ta
lên Chúa Giêsu để của
lễ của chúng ta và của lễ của Chúa Giêsu, là chính Chúa Giêsu, trở nên một. Rồi sau
đó, cũng trong Thánh Lễ, khi Chúa Giêsu tự hiến mình thì của lễ của chúng ta được
dâng lên Chúa Cha vì Chúa Giêsu, với Chúa Giêsu, và trong Chúa Giêsu. Của lễ này
mới là của lễ được Chúa Cha chấp nhận; khi chấp nhận của lễ này thì Chúa Cha tẩy
xóa mọi tội lỗi của chúng ta, những ai tham dự Thánh Lễ cách trọn hảo. Khi tội
lỗi chúng ta được tẩy xóa thì chúng ta không còn phải đền bù gì cho Thiên Chúa
nữa. Bạn có thấy Thánh Lễ cao trọng biết là dường nào không?
Câu hỏi sau cùng liên quan đến đề tài này là, Ðức
Maria dâng Chúa Giêsu lên Chúa Cha khi nào? Thưa, Ðức Maria dâng Chúa Giêsu lên
Chúa Cha khi Bà dâng Chúa Giêsu trong đền thánh, Luca 2:22, nhưng không kết thúc
ở đây. Vì sự hiến dâng Isaac của Ông Abraham là một lễ tế bắt đầu bằng sự vâng
phục Thiên Chúa của ông, và không hoàn thành cho đến khi ông toan sát tế con mình
là Isaac. Sự hiến dâng Chúa Giêsu lên Chúa Cha của Ðức Maria là một hy tế cũng bắt
đầu bằng sự vâng theo thánh ý Chúa của Bà và không hoàn thành cho đến khi Chúa
Cha chấp nhận của lễ của Bà là cái chết của Chúa Giêsu, chết trên cây Thánh Giá.
Vì thế, của lễ mà Ðức Maria dâng lên Chúa Cha không phải là Chúa Giêsu lành lặn,
không mang thương tích mà là Chúa Giêsu đầy thương tích, Chúa Giêsu chịu khổ hình,
chịu đổ hết máu mình ra, và chịu chết. Như vậy, trong công trình cứu chuộc chúng
ta của Thiên Chúa, Chúa Giêsu là Ðấng thực thi công cuộc ơn cứu chuộc bằng cách
tự hiến mình chịu nạn, và chịu chết để
trở thành của lễ đền bù cho tội lỗi của chúng ta, nhưng Ðức Maria lại là người
dâng công cuộc ơn cứu chuộc này lên Chúa Cha. Trong một vai trò như vậy, làm sao
Ðức Maria lại không là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc cho được?
Ðiểm chót để chúng ta suy gẫm: Tại sao Chúa muốn Ông
Abraham dâng con của ông? Thưa vì dâng con của mình mới là dâng. Dâng con người
khác thì ai mà không dâng được? Vậy nếu Ðức Maria đã dâng con người khác thì dù
đứa con này có tự hiến, nhất định là Thiên Chúa không nhận của lễ Bà dâng. Nhưng
Ðức Maria đã dâng con của chính mình, đứa con duy nhất, đứa con tự hiến. Vì thế,
Ðức Maria chẳng những thật là Ðấng Ðồng Công Cứu Chuộc; Bà còn thật sự là mẹ Chúa
Giêsu, Mẹ Thiên Chúa nữa. Xin Chúa chúc phúc và dẫn đưa bạn về đường ngay nẻo
chính.
Thân ái kính chào trong Chúa và Mẹ Maria,
Giuse Phạm Văn Tuyến
|