KHO BÁU NHÀ MÌNH
Tâm Linh Vào Đời
Người Kitô hữu có kho báu mà hầu hết lại chẳng quan tâm.
Chính Đức Giêsu đã đưa ra dụ ngôn
“Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng.
Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại,
rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy. (Mt 13:44)
Kho báu này là gì vậy? Có nhiều câu trả lời nhưng cuối cùng cũng chỉ về một thực tại duy nhất mà chúng ta gọi là Chúa với những tên gọi khác nhau tùy theo lối nhìn.
Theo bản thể hay bản tính: Chúa Cha
Theo hình tướng bên ngoài: Chúa Con – Phaolô gọi là Đức KiTô.
Theo thuộc tính: Thánh Thần, Thánh Linh, Thần Khí...khôn ngoan, sức mạnh, tình yêu....
Theo chúng tôi, đỉnh cao Kitô giáo thu gọn trong câu Kinh Thánh này:
Con ở trong họ và Cha ở trong con, để họ được hoàn toàn nên một (Ga 17:23)
Câu Kinh Thánh ngắn gọn này là một minh chứng hùng hồn:
Kho báu của người Kitô hữu là chính Chúa
chứ không phải là bất cứ một điều gì khác. Kể cả Thiên Đàng.
Thực vậy, Chúa là gốc, Thiên Đàng là ngọn.
Sống trong Chúa tức là sống trong Thiên Đàng – ngay tại đời này,
chứ không cần gì phải đợi Thiên Đàng mai sau.
Như vậy rõ ràng là kho báu của chúng ta chính là Chúa, còn mong gì hơn nữa không???
Thế mà chúng ta nhất định không chịu nhận ra kho báu nhà mình thế thì có đáng tiếc không chứ!!
Kho báu còn được hiểu là Thần Khí Thiên Chúa
Thiên Chúa đã đổ tình yêu của Người vào lòng chúng ta,
nhờ Thánh Thần mà Người ban cho chúng ta (Rm 5:5)
Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được rằng chúng ta ở lại trong Người và Người ở lại trong chúng ta : đó là Người đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta. (1Ga 4:13)
Ai trong chúng ta cũng biết rằng: Ngôn từ chỉ là phương tiện để diễn tả thực tại bên trong với những kiểu nói sau:
Chúng ta ở lại trong Người (Chúa)
Người ở lại trong chúng ta (Chúa là kho báu trong lòng chúng ta)
Đã ban Thần Khí của Người cho chúng ta (Thần Khí cũng được hiểu là kho báu trong lòng chúng ta)
Tóm lại, kho báu ở ngay trong lòng mình. Nếu chúng ta tìm kiếm, khám phá dần dần ... chắc chắn một ngày nào đó chúng ta cũng tìm được kho tàng của mình. Một kho tàng có sẵn từ lâu lắm rồi..
Khi nhận ra kho bàu trong lòng mình, chúng ta chắc chắn sẽ có ánh mắt nhìn mới về Chúa, về thế gian, về cuộc đời, về con người...Đó chính là lúc ta metanoya – thay đổi não trạng – thay đổi quan niệm – thay đổi cái nhìn..bỏ con ngừơi cũ, mặc con người mới...
-0-0-0-
Xin tham khảo thêm về KHO BÁU trong
Qua cuộc tham vấn của Huệ Hải Đại Châu
" Huệ Hải Đại Châu đến tham vấn Mã Tổ, Mã Tổ hỏi:
- Từ đâu đến?
Đại Châu Huệ Hải thưa:
- Từ chùa Đại Vân ở Việt Châu.
Hỏi:
- Đến đây cầu việc chi?
Thưa:
- Cầu Phật pháp.
Mã Tổ hỏi:
- Kho báu nhà mình mà chẳng đoái hoài, bỏ nhà đi tìm cái chi?
Ta ở trong đó không có một vật. Phật pháp là cái chi mà cầu?
Huệ Hải lễ bái thưa:
- Cái gì là kho báu nhà mình của Huệ Hải?
Mã Tổ nói:
- Hiện tại chính ngươi hỏi ta là kho báu của ngươi.
Tất cả đều đầy đủ không thiếu thốn, tự do sử dụng đâu cần cầu bên ngoài.
Ngay câu này, Huệ hải tự nhận ra bổn tâm mình không do hiểu biết."
|