BÌNH AN Ở GIỮA SỰ RỐI
LOẠN
Trong cuốn sách Go Down to the
Potter’s House của Donagh O’Shea, ông có một câu chuyện về
một ông vua có hai hoạ sĩ trong triều là hai đối
thủ gay gắt. Một ngày nọ, nhà vua nói: “Trẫm quyết
định một lần này cho xong để biết ai trong
hai khanh là hoạ sĩ giỏi nhất. Hai
khanh phải vẽ cùng một đề tài và như vậy,
trẫm sẽ ở giữa để phán xét. Và đề tài là bình an”.
Hai người hoạ
sĩ đồng ý, và một tuần sau trở lại với
các bức tranh của họ.
Hoạ sĩ thứ nhất
giới thiệu bức tranh của mình. Nó cho thấy
một phong cảnh thơ mộng với những ngọn
đồi đều đặn kề bên nhau và một mặt
hồ không gợn sóng. Toàn bộ phong cảnh
nói lên sự hài lòng, bình an, tĩnh lặng. Tuy nhiên, khi nhà vua nhìn vào bức tranh, ngài không thể
giữ cho mình khỏi ngáp. Rồi quay lại
hoạ sĩ, ngài nói; “Bức tranh của khanh đẹp,
nhưng nó làm ta buồn ngủ”.
Kế đó, hoạ sĩ
thứ hai đã trình bày công trình của mình. Nó cho thấy
một thác nước chảy ầm ầm. Lối vẽ
hiện thực làm cho người ta như nghe thấy tiếng
gầm của nước khi va vào các tảng
đá ở bên dưới hàng trăm thước.
“Nhưng đây không phải
là một cảnh bình an như trẫm đã ra lệnh”, nhà
vua tức giận nói. Hoạ sĩ không đáp lại
nhưng xin nhà vua tiếp tục xem. Rồi nhà vua nhận
ra một chi tiết mà trước đó ngài không để
ý: ở giữa các tảng đá bên dưới thác nước,
có một bụi cây mọc lên với một tổ chim trên
cành. Khi nhìn kỹ, nhà vua thấy có một con chim trong tổ:
một con se sẻ đang ấp trứng, đôi mắt
lim dim. Nó đang chờ các con nó được sinh ra, một
hình ảnh bình an hoàn hảo.
Nhà vua rất thích thú khi nhìn
vào điều đó. Quay lại người hoạ sĩ thứ
hai, ngài nói: “Trẫm rất thích bức tranh khanh đã chuyển
tải một điều rất quan trọng về bình
an, đó là có thể sống trong bình an cả
khi ở giữa cảnh ồn ào hỗn loạn của
đời sống”.
Đức Giêsu đã nói về
sự bình an trong suốt bữa Tiệc
Ly. Người nói với các tông đồ: “Thầy để
lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh
em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không như thế
gian ban tặng. Lòng anh em đừng xao xuyến
cũng đừng sợ hãi”.
Quả là một thời
điểm lạ lùng để nói về sự bình an vì mọi sự đang rối loạn ở
xung quanh Người. Làm thế nào mà lúc đó
Người có thể nói về sự bình an? Bởi lẽ
bình an là hiệp thông với Thiên Chúa. Và Đức Giêsu đã ở trong sự hiệp
thông trọn vẹn với Thiên Chúa. Vì thế, Người
có thể nói về sự bình an cả
khi các kẻ thù đang siết chặt vòng vây xung quanh
Người và cái chết đang ở một góc tối
nào đó.
Bình an
không giống như sự yên tĩnh. Yên
tĩnh thuộc về ngoại giới. Bình an chủ yếu thuộc về nội giới.
Bình an là một tình trạng của sự
tĩnh lặng nội tâm và chỉ rõ những mối quan hệ
đúng đắn với Thiên Chúa và với những người
khác. Một thành phần chủ yếu của bình an là sự chính trực. Vì thế
đối với kẻ xấu, không có sự bình an.
Bình an là
kết quả của việc người ta tín thác vào Thiên
Chúa và khi ước muốn làm vui lòng Người là việc
quan trọng nhất trong đời sống của người
ấy. Đó là điều mà người ta có
thể có cả khi ở giữa sự xáo trộn, xung
đột và những vấn đề chưa giải quyết
được.
Đức Giêsu ban bình an của Người cho chúng ta: “Thầy
để lại bình an cho anh em”. Bình an
mà Người ban cho chúng ta không phải là thứ bình an
để chúng ta trốn tránh thực tại. Nó là một điều rất thâm sâu và độc
lập với những hoàn cảnh bên ngoài. Bình an ấy vượt qua mọi sự hiểu
biết, bình an mà thế gian này không thể ban cho và không một
ai có thể lấy mất của chúng ta.
|