TÌNH YÊU ÐÃ GỤC CHẾT
|
Bốn mươi năm về trước, vào một ngày cuối tháng giêng, Ma-hat-ma Gan-đi, người cha già của dân tộc Ấn Ðộ đã vĩnh viễn ngã gục sau mấy nhát gươm của một thanh niên Ấn Giáo quá khích.
Hôm đó, như thường lệ, Gan-đi được hai người cháu dìu đi cầu nguyện. Cả một đám đông đi theo đàng sau ngài. Bỗng nhiên một chàng trai từ đám đông xấn tới đâm bổ vào người của vị cha già dân tộc. Ba nhát gươm đâm xối xả vào tấm thân đã khô gầy vì không biết bao nhiêu hy sinh cho đất nước.
Kinh ngạc bao trùm đám đông. Người ta chỉ còn nghe được hai tiếng thốt ra từ miệng vị thánh: "Ra-ma! Ra-ma!" nghĩa là "Chúa ơi! Chúa ơi!" Với một cố gắng cuối cùng, ngài giơ tay lên, đan lại trong một cử chỉ nguyện cầu và tha thứ, rồi ngã gục.
Người thanh niên Ấn Giáo quá khích đã sát hại Gan-đi vì chàng ta không thể chấp nhận được sự kiện Gan-đi tỏ lòng quảng đại yêu thương ngay cả với những người Hồi Giáo.
Bốn trăm triệu người Ấn Ðộ đã than khóc và để tang vị cha già của dân tộc. Không khí buồn thảm cũng bao trùm khắp thế giới. Mọi người đều cảm nhận rằng ngày hôm đó trái đất bỗng trở nên cằn cỗi, nghèo nàn hơn, vì đã mất đi một người con vĩ đại, một người con đã lãnh đạo cuộc đấu tranh giành độc lập cho tổ quốc mà không hề dùng đến khí giới của bạo động và hận thù. Chính Ngài đã từng nói: tình yêu là sức mạnh khiêm tốn nhất, nhưng cũng là sức mạnh vạn năng mà thế giới đang có.
***
Dường như thế giới ngày nay chỉ muốn giải quyết những tranh chấp, những xung đột lan tràn bằng bạo động, bằng vũ khí giết người. Mặc dầu thế giới đang có trong tay sức vạn năng của tình yêu, nhưng chỉ một ít người biết xử dụng.
Mục sư Luther King, người da đen, đã xử dụng khí giới của tình yêu. Ông ngã gục, nhưng hàng triệu người da đen đã được đứng lên làm người như những người da trắng.
Giám mục Ðê-mông Tu-tu, người Nam Phi, cũng đang đi theo vết chân của Gan-đi và Luther King.
Mẹ Têrêsa thành Calcutta cũng đang dùng khí giới của tình yêu để những người không nhà không cửa, những người hấp hối đầu đường xó chợ được sống và chết như những con người.
Tất cả những tấm gương trên đây chỉ là phản ảnh của một Tình Yêu trọn vẹn hơn. Ðó là Tình Yêu của Ðấng đã chịu chết cho người mình yêu. Chính Ngài đã nói: "Khi nào bị treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên với Ta".
Người Kitô hữu chúng ta đang ở trong sức kéo ấy. Ngài đã sát nhập chúng ta vào thân thể Ngài và chuyển sang cho ta sức sống của Ngài. Chúng ta chỉ là Kitô hữu đích thực khi sống bằng chính sức sống và tình yêu của Ðấng đã sống và chết vì yêu thương ta.
***
Lạy Chúa, xin dạy con biết sống yêu thương quảng đại trong thế giới hiện đại hôm nay. Con cũng giống như bao người, quên đi rằng mình đang nắm trong tay thứ vũ khí hiện đại mà Chúa Giêsu đã trao ban và dạy dỗ qua cuộc sống của Ngài: đó là tình yêu. Xin cho con biết yêu như Giêsu đã yêu!
R. Veritas
|
|
TÌNH YÊU ÐÃ GỤC CHẾT Bốn mươi năm về trước, vào một ngày cuối tháng giêng, Ma-hat-ma Gan-đi, người cha già của dân tộc Ấn Ðộ đã vĩnh viễn ngã gục sau mấy nhát gươm của một thanh niên Ấn Giáo quá khích.
Hôm đó, như thường lệ, Gan-đi được hai người cháu dìu đi cầu nguyện. Cả một đám đông đi theo đàng sau ngài. Bỗng nhiên một chàng trai từ đám đông xấn tới đâm bổ vào người của vị cha già dân tộc. Ba nhát gươm đâm xối xả vào tấm thân đã khô gầy vì không biết bao nhiêu hy sinh cho đất nước.
Kinh ngạc bao trùm đám đông. Người ta chỉ còn nghe được hai tiếng thốt ra từ miệng vị thánh: "Ra-ma! Ra-ma!" nghĩa là "Chúa ơi! Chúa ơi!" Với một cố gắng cuối cùng, ngài giơ tay lên, đan lại trong một cử chỉ nguyện cầu và tha thứ, rồi ngã gục.
Người thanh niên Ấn Giáo quá khích đã sát hại Gan-đi vì chàng ta không thể chấp nhận được sự kiện Gan-đi tỏ lòng quảng đại yêu thương ngay cả với những người Hồi Giáo.
Bốn trăm triệu người Ấn Ðộ đã than khóc và để tang vị cha già của dân tộc. Không khí buồn thảm cũng bao trùm khắp thế giới. Mọi người đều cảm nhận rằng ngày hôm đó trái đất bỗng trở nên cằn cỗi, nghèo nàn hơn, vì đã mất đi một người con vĩ đại, một người con đã lãnh đạo cuộc đấu tranh giành độc lập cho tổ quốc mà không hề dùng đến khí giới của bạo động và hận thù. Chính Ngài đã từng nói: tình yêu là sức mạnh khiêm tốn nhất, nhưng cũng là sức mạnh vạn năng mà thế giới đang có.
***
Dường như thế giới ngày nay chỉ muốn giải quyết những tranh chấp, những xung đột lan tràn bằng bạo động, bằng vũ khí giết người. Mặc dầu thế giới đang có trong tay sức vạn năng của tình yêu, nhưng chỉ một ít người biết xử dụng.
Mục sư Luther King, người da đen, đã xử dụng khí giới của tình yêu. Ông ngã gục, nhưng hàng triệu người da đen đã được đứng lên làm người như những người da trắng.
Giám mục Ðê-mông Tu-tu, người Nam Phi, cũng đang đi theo vết chân của Gan-đi và Luther King.
Mẹ Têrêsa thành Calcutta cũng đang dùng khí giới của tình yêu để những người không nhà không cửa, những người hấp hối đầu đường xó chợ được sống và chết như những con người.
Tất cả những tấm gương trên đây chỉ là phản ảnh của một Tình Yêu trọn vẹn hơn. Ðó là Tình Yêu của Ðấng đã chịu chết cho người mình yêu. Chính Ngài đã nói: "Khi nào bị treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên với Ta".
Người Kitô hữu chúng ta đang ở trong sức kéo ấy. Ngài đã sát nhập chúng ta vào thân thể Ngài và chuyển sang cho ta sức sống của Ngài. Chúng ta chỉ là Kitô hữu đích thực khi sống bằng chính sức sống và tình yêu của Ðấng đã sống và chết vì yêu thương ta.
***
Lạy Chúa, xin dạy con biết sống yêu thương quảng đại trong thế giới hiện đại hôm nay. Con cũng giống như bao người, quên đi rằng mình đang nắm trong tay thứ vũ khí hiện đại mà Chúa Giêsu đã trao ban và dạy dỗ qua cuộc sống của Ngài: đó là tình yêu. Xin cho con biết yêu như Giêsu đã yêu!
R. Veritas
|