Những Sự Khốn Khó
Xảy Ra Bởi Ma Quỷ
Chắc chắn ma quỷ giận
ghét và quấy phá các thánh, những ai đọc hạnh các
thánh đều biết điều ấy. Khi xưa ma
quỷ đã cám dỗ Chúa Giêsu nơi hoang địa,
đã quậy phá, đánh đập và doạ nạt Thánh
Antôn tu rừng, Thánh Hilariô, Thánh Phanxicô. Ma quỷ cũng
đã bóp cổ, cố tình giết Thánh Antôn Padua hai ba
lần. Thánh nào càng làm sáng danh Chúa, càng cứu
được nhiều linh hồn ra khỏi tay nó bao nhiêu
nó càng giận ghét, quấy phá và cố tình làm hại các
thánh ấy bấy nhiêu.
Vì cha Gioan làm sáng danh Chúa và cứu
được nhiều linh hồn nên ma quỷ giận
lắm, quấy phá cha suốt ba mươi lăm năm
trọn. Vì cha rất khiêm nhường nên hay giấu các
nhân đức và các việc lành mình làm kẻo người
ta biết mà trọng kính mình; còn ma quỷ quậy phá thì cha
sẵn lòng tỏ cho thiên hạ biết có ý cho người
ta khinh dễ, coi thường cha như người
tội lỗi.
Trước tiên, ma quỷ cám dỗ
cha Gioan về sự kiên trì để chán nản bỏ
việc bổn phận. Tự nhiên cha lo lắng bối
rối về những tội cha đã phạm từ bé,
coi những tội nhẹ của mình đã phạm trở
nên thật nặng nề, ghê tởm, nghĩ rằng mình là
đầy tớ vô ích, không đáng làm linh mục
hướng dẫn coi sóc linh hồn người ta, ngài
luôn xem thấy cửa hoả ngục mở sẵn chờ
đón mình nên đêm ngày lo lắng không yên tâm chút nào.
Cha phải chịu cơn bối
rối lo lắng ấy một thời gian dài nhưng vì
cha tin tưởng một cách kiên vững vào Chúa Giêsu nhân lành
vô cùng đã đổ máu ra cho mọi người
được rỗi, nên cha có thể nói như Thánh
Gióp xưa rằng: "Dù Đức Chúa Trời có giết
tôi, tôi cứ trông cậy vào Người". Vì thế cha
vẫn vững lòng làm các việc bổn phận của
mình cách chu đáo, không bỏ một việc nào. Ma quỷ
thấy không cám dỗ được cha bề trong
được thì quấy phá cha bên ngoài. Cha Gioan đã
kể ra những mưu chước ma quỷ làm như
sau:
- Khi tôi về xứ Ars
được sáu năm và đã lập viện cô nhi thì ma
quỷ mới quậy phá tôi lần đầu. Có một
đêm, tôi sắp đi ngủ vì đã khuya lắm thì
thấy đập ở cổng ngoài ba cái rất mạnh,
chẳng khác gì có người lấy búa phá cửa. Tôi ra
mở cửa và hỏi "Ai đấy? Ai
đấy?", nhưng chẳng có ai thưa, cũng
chẳng thấy ai cả, nên tôi lại lên giường
ngủ. Vừa chợp mắt, tôi lại nghe thấy
đập ba cái mạnh hơn ba cái trước, mà lần
này chúng đập cửa liền với phòng tôi nằm.
Tôi chỗi dậy và ra hỏi như lần trước
nhưng cũng chẳng thấy ai. Khi ấy, ông tiên
chỉ làng Ars mới dâng cúng cho nhà thờ những
đồ quý để trong phòng nên tôi đoán là kẻ
trộm muốn lấy những đồ ấy chăng.
Vì vậy tôi bảo với ông trưởng thôn cắt
mấy người canh gác nhà xứ ban đêm. Đêm nào các
người canh gác đều nghe thấy tiếng
đập nơi cửa này, đẩy cửa kia rầm
rầm nhưng khi chạy đến thì chẳng thấy
ai.
Đêm nào cha Gioan cũng nghe
tiếng đập như vậy nên sợ hãi, kinh
khiếp không ngủ được, yếu nhược
xanh xao hơn trước nhiều. Con chiên trong xứ
thương cha và lo lắng, sợ cha sinh bệnh nên
cử người cầm súng canh gác cả bốn mặt
nhà xứ và cả trên gác chuông nhà thờ. Nhưng
đều vô ích, vì đêm nào tiếng đập cùng
đẩy cửa rầm rầm vẫn xảy ra nơi
này nơi kia khiến những người canh rùng mình
sợ hãi vì chẳng thấy ai hết. Có một đêm,
những người canh gác sợ quá phải tri hô lên. Cha
Gioan ở trong nhà chạy vội ra xem xét mọi nơi
không thấy ai. Bấy giờ cha Gioan và mọi
người đều tin là ma quỷ làm những việc
ấy, chớ không phải do con người. Lúc ban
đầu, cha Gioan tưởng kẻ gian làm thì sợ hãi
kinh khiếp, nhưng khi cha Gioan biết chắc là do ma
quỷ quậy phá, nhát mình, cha chẳng còn sợ hãi gì
nữa nên bãi bỏ những phiên canh gác đêm, không cho
người canh gác nữa.
Lúc đầu, ma quỷ ở bên
ngoài, không vào trong nhà nhưng về sau, từ khi cha Gioan cho
những người canh gác về thì đêm nào nó cũng
vào trong phòng cha, đánh đổ ghế ngồi, bàn
viết, mở tủ, mở rương, lục lạo
khắp nơi và cứ liên tục kêu tên cha Gioan: "Vianney,
Vianney!"
Rồi chúng chửi rủa, mắng
nhiếc cha là thằng ăn khoai. Có lần nó đe dọa
cha rằng:
- Bớ Vianney! Ta sẽ đánh, sẽ trị mày! Tao sẽ
bắt mày, này tụi tao sắp tóm được mày
rồi.
Có khi như thợ mộc đóng
đinh vào cột nhà, cưa xà, đục chỗ nọ,
khoan chỗ kia; khi thì nó lấy tay đập trên mặt
bàn, trên chậu rửa mặt kêu bùm bùm như người
đánh trống. Có đêm cha Gioan nghe như có toán quân tập
trận ở ngoài sân, hay có người đi giày, đi
guốc kêu lộp cộp ở hàng hiên suốt đêm. Có
đêm nó đến giường, giật mùng rất
mạnh như muốn xé nát cái mùng ra và rung giường cho
cha rơi xuống đất.
Vì sao ma quỷ quấy phá cha Gioan
như vậy?
Ma quỷ quấy phá cha có nhiều
lý do: một là nó có ý bắt ép cha bỏ việc bổn
phận, bỏ việc cứu thoát những linh hồn
khỏi tay nó. Chính ma quỷ đã dùng miệng của
một người đàn bà bị quỷ ám mà nói với
cha Gioan điều ấy, như chúng ta sẽ thấy
ở đoạn tới. Hai là ma quỷ muốn giết
cha Gioan nhưng vì Thiên Chúa không cho phép nên nó quấy phá luôn.
Ngủ và ăn uống là những điều rất
cần cho thân xác được sống, có sức mà làm
việc. Vì cha Gioan đã ăn chay hãm mình quá nhiều, nay mà
không ngủ được nữa thì chỉ có chết
chứ không sống được, nên ma quỷ quấy
phá cha đêm ngày, không cho cha ngủ để sinh bệnh mà
chết, không còn cứu được các linh hồn, không
phá mưu chước của nó nữa.
Việc ma quỷ quấy phá và hù
doạ cha Gioan đồn thổi ra khắp mọi nơi.
Những người giáo dân lấy làm lạ không hiểu
tại sao ma quỷ dám quấy phá linh mục có tiếng
nhân đức như thế. Có nhiều linh mục không tin
ma quỷ quấy phá cha. Các đấng ấy quả
quyết rằng chẳng có ma quỷ nào quấy phá cha
Gioan, chỉ bởi cha ăn chay hãm mình quá sức và
thức đêm không ngủ được nên sinh bệnh
tâm trí mơ màng. Nếu như cha chịu khó ăn uống,
ngủ được như người ta thì sẽ
chẳng còn ma quỷ nào quấy phá mình cả.
Năm 1826 là năm ban ơn Toàn Xá,
cha Gioan đi giảng tĩnh tâm ở xứ kia gần Ars.
Có nhiều linh mục khác cũng đến đấy
nữa. Bấy giờ trong miền, người ta đang bàn
tán về những việc ma quỷ quấy phá và hù dọa
cha Gioan. Một hôm, đang lúc giờ cơm tối, các linh
mục cũng nói đến điều ấy. Có cha
chọc ghẹo cha Gioan, có đấng khuyên cha Gioan
rằng:
- Cha đừng ăn chay hãm mình quá, hãy ăn uống bình
thường như chúng tôi thì cha sẽ khỏi bị ma
quỷ quấy phá.
Lại có linh mục nói nặng
lời, làm buồn lòng cha Gioan: "Cha bị bệnh tâm
trí, cha thuộc loại dở người" và nhiều
điều khác nữa.
Cha Gioan im lặng không thưa
lại lời nào. Nửa đêm, lúc mọi người
trong nhà xứ ngủ yên, bỗng dưng nghe tiếng
đập và tiếng đẩy cửa rầm rầm, nhà
cửa chuyển động, nghiêng bên này xiên bên kia như
gần sập. Lập tức mọi người thức
giấc, sợ hết vía. Các đấng chạy
đến phòng cha Gioan nằm, thấy cha đang ngủ
mệt, liền đánh thức dậy và nói:
- Cha dậy đi vì nhà sắp sập rồi.
Cha Gioan đáp:
- Các cha đừng sợ, xin các cha cứ nghỉ đi.
Các cha thấy cha Gioan ung dung, bình
tĩnh thì bớt sợ hãi mà đi ngủ.
Độ một tiếng sau, lúc
cả nhà còn đang ngủ thì nghe tiếng gọi mở
cổng. Cha Gioan dậy mở cổng thì gặp một
người rất khô khan tội lỗi từ xa
đến xin xưng tội. Cha đưa người
ấy vào nhà thờ để giải tội, rồi cha
ở lại nhà thờ đọc kinh cầu nguyện cho
đến giờ làm lễ.
Đêm nào ma quỷ cũng quấy
phá cha, không cho ngủ. Cha vui mừng vì biết đó là
dấu hiệu sắp có người khô khan tội lỗi
tìm đến mình để xưng tội. Mà thật
như vậy, vì khi mở cổng nhà xứ để ra
nhà thờ thì cha thường gặp người tội
lỗi ăn năn trở lại đến xưng
tội với cha, ma quỷ biết nên nó tức giận,
ghen ghét và quấy phá như vậy.
Ma quỷ không chỉ quấy phá cha
Gioan một kiểu cách, thỉnh thoảng nó lại
đổi kiểu. Có đêm nó nằm dưới gầm
giường của cha mà la hét, có lúc nó chui rúc vào trong cái
gối của cha mà rên rỉ cả đêm như cha bị
bệnh. Có một đêm nó lấy hình chiếc gối
mềm như bông, khi cha Gioan gối đầu vào thì nó kêu:
"Ui da, ui da!" Lần ấy cha kinh khiếp quá
sức.
Năm 1826 cha đi giúp tĩnh tâm
ở một xứ lân cận, đem nhiều người
tội lỗi về với Chúa nên ma quỷ quấy phá cha
dữ lắm. Đêm nào nó cũng kéo giường cha
nằm, kéo đi kéo lại trong phòng cả đêm. Một
lần cha ngồi giải tội mà thấy toà giải
tội và ghế cha ngồi tròng trành, nhấp nhô như
thuyền nhỏ đi trên sông lúc sóng lớn.
Cha Gioan có treo ở ngoài cửa phòng
một mẫu ảnh Đức Mẹ mà cha rất tôn kính
và yêu mến ảnh ấy cách đặc biệt. Ma
quỷ biết như thế nên chọc tức cha bằng
cách lấy bùn dơ bôi vào ảnh ấy, đêm nào cũng
bôi bùn vào ảnh nên cha Gioan phải cất ảnh đi.
Ma quỷ hay đốt nhà
người ta, điều này có thật vì có nhiều câu
truyện làm chứng. Nó không đốt nhà cha Gioan nhưng
đốt giường cha nằm. Sáng ngày hôm ấy,
người ta thấy khói trong phòng cha Gioan thoát ra lối
cửa sổ nhiều lắm. Khi đến xem, họ
thấy giường chiếu, mùng mền và mấy mẫu
ảnh đã cháy ra tro và lửa vừa mới tắt. Lúc
ấy, cha Gioan đang làm phép ảnh tượng ngoài nhà
thờ, cha bảo với vị linh mục kia rằng:
- Con nghèo chỉ có mỗi cái giường thôi mà ma quỷ
cũng vừa đốt rồi.
Không ai kể hết các cách ma
quỷ quấy phá cha Gioan. Cha có một bình sứ
đẹp đựng nước phép trong phòng, ma quỷ
cũng đập cho vỡ nát. Cha có một hũ thuốc
để bóp chân nó cũng đập vỡ luôn. Có một
linh mục thân quen đến thăm cha Gioan, ở lại
xứ Ars một tuần lễ và nằm cùng phòng với
cha Gioan. Sau đó có người hỏi cha ấy rằng:
- Cha nằm trong phòng cha Gioan một tuần lễ có nghe
thấy ma quỷ làm gì không?
Linh mục ấy đáp:
- Đêm nào cũng nghe tiếng ma quỷ chạy ầm
ầm trong phòng; khi thì nó lật đổ ghế ngồi,
bàn viết, lúc thì nó la lối, cứ tên tục cha Gioan mà
réo: "Ớ Vianney! Vianney ơi! Mày cút đi! Chứ mày
ở lại đây làm gì? Sao không xin về hưu đi? Sao
không xin người mặc áo tím về quê ở ẩn
đi?" Và nhiều điều khác nữa. Nghe những
điều ấy tôi khiếp sợ, rợn tóc gáy nhưng
thấy cha Gioan đang ở bên cạnh nên tôi bớt
sợ.