PHẦN II: TỪ KHI CHA GIOAN NHẬN XỨ ARS
Những Cách Thế Cha Gioan Đã Dùng
ha Gioan đã giúp con chiên mình,
trước đây khô khan tội lỗi, trở nên sốt
sắng ngoan đạo hơn giáo dân các xứ khác là
một việc rất khó, rất nặng nề. Cha đã
phải khó nhọc nhiều năm và dùng nhiều cách
thế mới làm được điều đó.
Những đoạn sau đây sẽ cho thấy các việc
cha làm cùng những cách thế cha đã sử dụng
để khuyên nhủ con chiên sống sốt sắng
đạo đức.
Cầu Nguyện và Thăm
Viếng
Cha Gioan cầu xin Chúa giúp sức cho
mình để có thể đưa đoàn chiên khô khan
tội lỗi trở nên yêu mến Thiên Chúa. Cha không theo ý
riêng mình nhưng chỉ dùng các phương cách mà Chúa Giêsu
đã dạy và những đấng bậc khôn ngoan đã
truyền lại. Cha biết, làm cho người ta bỏ
tội lỗi trở lại đàng nhân đức là
bởi ơn Chúa chứ chẳng phải bởi tài trí hay
khôn ngoan. Cha biết trí khôn mình tối tăm, chẳng có tài
cán gì: thân xác thì thấp bé, gầy gò, không có tướng
mạo uy nghi làm cho người ta yêu mến và kính sợ,
do đó cha trông cậy hoàn toàn vào Chúa bằng cách cầu xin
Chúa đêm ngày.
Khi mới đến nhận
xứ, cha chẳng hề để ý đến nhà ở
bao giờ, chẳng dọn dẹp tu sửa cho lịch
sự mà để mặc giáo dân muốn làm gì thì làm, vì
hầu như cả ngày cha ở trong nhà thờ, không
mấy lúc ở trong phòng riêng hay trong nhà xứ. Từ hai ba
giờ sáng cho đến chín mười giờ tối,
trừ lúc ban chiều cha đi thăm viếng con chiên và
đưa của ăn đàng cho kẻ liệt, thời
gian còn lại cha thường ở trong nhà thờ. Ai có
việc đến tìm cha chỉ cần ra nhà thờ. Ở
đó, cha quì trước nhà tạm không tựa vào đâu,
mắt chăm chú nhìn vào nhà tạm, không để ý
đến sự việc xảy ra chung quanh. Có lúc cha
đọc kinh Nhật Tụng, có lúc khóc lóc kêu xin Chúa
thương đến con chiên của mình như Chúa Giêsu khi
xưa khóc thương dân thành Giêrusalem.
Giáo dân xứ Ars thấy cha xứ
mình cầu nguyện lâu giờ và quá sốt sắng thì
ngạc nhiên và họ rủ nhau đến xem. Họ
thấy có những giáo dân xứ Ecully mà cha Gioan đã coi sóc
trước đây phải đi bộ ba giờ liền
để được xưng tội với cha Gioan thì
họ biết cha xứ mình là người rất nhân
đức.
Ngày kia, bà chị ruột ông tiên
chỉ làng Ars, là người quí phái sang trọng và
đạo đức viết thư cho người em
đang ở Paris rằng:
- Em đi Paris được khoảng mười ngày thì
cha xứ chúng ta qua đời. Đức giám mục đã
sai một cha khác tên là Gioan đến coi sóc xứ ta.
Từ nhỏ đến giờ chị chưa thấy cha
nào đạo đức thánh thiện bằng cha này. Cha ở
trong nhà thờ cầu nguyện từ sáng đến khuya.
Cha làm lễ rất sốt sắng như thiên thần, cha
ăn chay hãm mình phạt xác còn hơn các thánh tu rừng ngày
xưa. Xin em cầu nguyện cho cha, xin Chúa giữ gìn cha
khỏe mạnh để coi sóc xứ Ars của chúng ta lâu
năm, vì cha chết hay đổi xứ, thật chúng ta
khó kiếm được một linh mục nào khác
đạo đức thánh thiện như ngài.
Không những cha Gioan cầu xin Chúa
mở lòng cho con chiên biết bỏ đàng tội lỗi
trở lại mà cha còn nhớ lời Chúa Giêsu phán "Ta
biết các chiên Ta và các chiên Ta biết Ta", nên cha nghĩ:
"Mình cũng phải biết chiên của mình thì mới
chăm sóc, dạy dỗ, làm ích cho họ
được." Cha thấy các con chiên không đến
với mình thì ngài đi thăm họ, an ủi và tỏ
lòng thương yêu họ. Mỗi ngày vào giờ trưa hay
ban chiều, cha đi thăm ba bốn nhà, lựa giờ
người ta nghỉ việc hay lúc người ta về
nhà nghỉ ngơi. Vừa đến cổng, cha cất
tiếng chào hỏi vui vẻ, hỏi thăm nhà có bằng
yên không, mọi người có được khỏe
mạnh không, nhà làm ăn thế nào…
Những người làng Ars chỉ
chuyên một việc canh nông mà thôi. Ngày trước, cha Gioan
còn ở nhà với cha mẹ cũng thạo việc
ruộng nương lắm, nên khi có người hỏi
về việc làm ruộng thì cha trả lời rất thông
thạo. Sau mấy lời hỏi thăm về sức
khỏe, việc làm ăn, cha nói thêm mấy lời khuyên
bảo về đạo nghĩa. Cha dùng lời ngọt
ngào nhẹ nhàng nên chẳng làm ai mất lòng. Cha vui vẻ,
hòa nhã, cùng bày tỏ sự quan tâm săn sóc, mỗi nhà cha
chỉ ngồi độ mười lăm phút, rồi
chào từ giã mà đi thăm nhà khác.
Giáo dân thấy cha xứ của mình
vui vẻ, xuề xòa và hay thương người gặp
khó khăn nên họ mến phục, ước ao cha
đến thăm, và khi ngài đến thì họ rất
vinh dự và vui mừng. Vì cha hay đi thăm con chiên nên
chẳng những cha biết rõ hoàn cảnh của từng
người mà lại được con chiên yêu mến, và
nhờ đó họ mau ăn năn trở lại, vì thông
thường, những người mến phục các linh
mục, họ cũng kính mến Thiên Chúa và giữ
đạo sốt sắng.