Cha Balley Qua
Đời
Cha Balley chưa già lắm, mới có
sáu mươi chín tuổi nhưng bề ngoài thật
lọm khọm, vì khi bé cha phải vất vả lao
nhọc. Khi cha thụ phong linh mục năm hai mươi
lăm tuổi, đi giúp xứ được mấy
năm thì gặp cuộc cách mạng. Quân cách mạng
bắt đạo dữ lắm, nhưng cha thương
con chiên không nỡ bỏ họ mồ côi nên trong thời
gian bắt đạo quyết liệt, cha vẫn ở
lại giữa xóm đạo để an ủi những
giáo dân của mình lúc khốn khó và ban bí tích cho người
bị bệnh nặng, hấp hối. Vì vậy cha
phải trốn chui trốn nhủi, nay ẩn chỗ này,
mai nấp chỗ khác, thật khổ sở và suýt bị
bắt trong mấy năm liền.
Sau khi vừa hết cơn cấm
đạo, cha được đức giám mục bổ
nhiệm làm chánh xứ Ecully. Cha không những coi sóc xứ
ấy mà còn phải giải tội và thi hành các bí tích cho
giáo dân các xứ lân cận, là những nơi không có linh
mục trong chín mười năm liền, do đó cha
phải vất vả khó nhọc biết chừng nào.
Nhưng cũng vì cha quá sốt sắng trong việc ăn
chay hãm mình để đền tội nên ngài chóng tàn
hơi kiệt sức.
Cha bị ung thư ở chân,
phải nằm liệt giường đúng hai tháng. Căn
bệnh ngày càng tăng chứ không thuyên giảm. Hai ngày
trước khi qua đời cha yêu cầu cha Gioan xức
dầu cho mình. Có bốn năm linh mục thân thiết khi
biết tin ngài hấp hối, đã đi một hai ngày
đường để được gặp ngài
lần sau hết.
Giáo dân xứ Ecully và hai ba xứ lân
cận nghe biết nhân đức thánh thiện của ngài
cũng tuôn đến thăm viếng ngài lúc hấp
hối. Đến lúc cha Gioan thi hành các bí tích cho cha Balley là
cha yêu dấu, là thầy dạy, một cách rất cảm
động khiến mọi người có mặt
đều bật khóc nức nở.
Trước khi chịu lễ
như của ăn đàng, cha Balley xin đỡ ngồi
dậy trên giường mà nói:
- Trong thời gian tôi coi sóc
xứ này, tôi có làm gương xấu, làm mất lòng ai
điều gì, tôi xin anh chị em tha thứ tất cả
cho tôi và xin anh chị em cầu nguyện cho tôi.
Lúc đó, cha Gioan đại diện
cho tất cả mọi người thưa lại:
- Thưa cha, cha sống
với chúng con, cha chẳng làm mất lòng ai, cũng không làm
gương xấu cho ai, nhưng tất cả chúng con
nhiều khi đã không vâng lời cha, đã làm cha buồn
lòng điều gì, chúng con xin cha vì Chúa hãy tha thứ mọi
lỗi lầm cho chúng con.
Ngày hôm sau khi cha Gioan làm lễ xong,
cha đến thăm viếng và an ủi cha Balley. Lúc
đó, cha Balley còn tỉnh nhưng đã yếu lắm
rồi. Ngài trao cho cha Gioan những vật dụng
để hành xác như roi đánh tội, dây sắt, áo
nhặm rồi nói:
- Cha hãy giấu hay
đốt những đồ này đi, kẻo
người ta xem thấy và nghĩ rằng tôi đã
đền được tội ở đời này
rồi nên họ không cầu nguyện cho tôi nữa,
khiến tôi phải giam trong lửa luyện ngục cho
tới tận thế. Còn cha, cha hãy cố gắng đi
đàng nhân đức, chu toàn bổn phận của mình cho
sốt sắng và trung thành làm tôi Chúa cho đến trọn
đời, để ngày sau chúng ta gặp nhau trên thiên
đàng.
Cha Balley chỉ nói được
thế thì mệt lắm nên ngài ban phép lành cho cha Gioan. Sau
đó ngài nằm xuống và mê man, khoảng một
tiếng sau thì ngài an nghỉ trong Chúa.
Người ta hay nói "Phụ
tử tình thâm", khi cha Gioan nhớ lại tình
thương của cha Balley dành cho mình bấy lâu nay,
cũng như chịu nhiều khó nhọc vất vả vì
mình mà nay ngài không còn nữa, nên cha khóc nức nở như
con cái mất cha mẹ. Cha Gioan luôn nhớ đến cha
Balley nên khi có dịp là cha thường nhắc đến
những nhân đức của cha Balley.
Cha Balley qua đời ngày 16 tháng 12
năm 1817 hưởng thọ được 69 tuổi, làm
chánh xứ Ecully được mười lăm năm.
Ngày hôm sau, 17 tháng 12, cha Matthias hiện là giám đốc
đại chủng viện và cha Gioan, cả hai đều
là học trò cha Balley, làm lễ an táng cho thầy mình cách
trọng thể. Giáo dân xứ Ecully và các xứ lân cận
đến dự lễ và tiễn đưa cha Balley
đến nơi an nghỉ cuối cùng đông vô kể.
Cha Balley qua đời
được mấy ngày thì cha chánh xứ Ars cũng
được Chúa gọi về. Cha chính địa
phận cho gọi cha Gioan lên gặp, và khi giao bài sai làm chánh
xứ Ars cho cha Gioan, ngài nói:
- Xứ Ars là một xứ
khô đạo từ xưa đến nay. Cha hãy làm cho giáo
xứ ấy sốt sắng và yêu mến Thiên Chúa.
Cha Gioan vâng lời mau mắn đi
nhận xứ Ars, và nhờ ơn Chúa, cha đã làm cho giáo
xứ khô khan nguội lạnh này trở thành nổi
tiếng khắp thế giới về lòng đạo
đức sốt sắng như chúng ta sẽ thấy trong
phần sau.