Suy
Niệm Chúa Nhật V Mùa Chay – Năm
B
Để
chuẩn bị tinh thần cho các Môn đệ,
Đức Giêsu đã nhiều lần tiên
báo về cuộc khổ nạn và cái
chết của Ngài. Nhưng đi liền với
lời tiên báo về cuộc khổ nạn
và cái chết thì Ngài cũng cho
biết “ngày
thứ ba”
Ngài sẽ sống lại. Như thế, đau
khổ và sự chết như là điều
kiện tất yếu để Ngài bước
vào ngày phục sinh. Chính vì vậy,
qua bài Tin mừng hôm nay, sau khi nhắc tới
nguyên lý của hạt lúa mỳ phải
mục nát đi thì mới sinh bông
hạt, Đức Giêsu khẳng định :
“Ai yêu sự
sống mình thì sẽ mất, và ai
ghét sự sống mình ở đời
này, thì sẽ giữ được nó
cho sự sống đời đời.”
(Ga 12,25).
Thoạt
nghe, nhiều người cho rằng lời khẳng
định của Đức Giêsu có vẻ
rất nghịch lý với cuộc sống. Bởi
vì, bình thường không ai ghét
mạng sống mình bao giờ, nhưng trái
lại họ yêu và rất yêu mạng
sống của mình. Họ chăm sóc mạng
sống ấy bằng nhiều cách thế khác
nhau: ăn uống, ăn mặc, trang điểm,
đi khám bác sĩ và nhiều hình
thức khác nữa. Thực ra, biết yêu
mạng sống mình, chăm sóc cho bản
thân không phải là điều xấu.
Nếu làm đúng cách thì đó
lại còn là một thái độ
rất tốt. Nhưng nếu chỉ dừng lại
ở thái độ yêu mạng sống
mình, chăm sóc cho bản thân mình
mà quên mất tình thân, quên mất
tình người, quên mất những bổn
phận khác thì sẽ trở thành
người xấu. Khi Đức Giêsu nói
“ai yêu sự sống mình thì sẽ
mất” ám chỉ những người chỉ
lo cho mình mà không màng chi đến
người khác. Những người chỉ
muốn nhận mà không biết cho. Họ
là những người ích kỷ giống
như chiếc ao tù đọng không có
sự sống.
Hơn nữa, lời
dạy của Đức Giêsu còn muốn
chúng ta đi xa hơn. Ngài muốn nói
tới sự sống linh hồn của chúng
ta. Để được sống phần linh
hồn, mỗi người chúng ta cần phải
chết đi cho tội, chết đi tính ích
kỷ. Để có sự sống phần linh
hồn có khi chúng ta cũng phải chấp
nhận chết đi sự sống phần xác
vì phải hiến thân, phải quên
mình, đúng như lời khẳng định
của Thánh Phanxicô Assisi trong lời kinh hòa
bình: “Chính
khi hiến thân là khi được nhận
lãnh. Chính lúc quên mình là
lúc gặp lại bản thân. Chính lúc
chết đi là khi vui sống muôn đời.”
Vì thế,
giáo huấn của Đức Giêsu không
nghịch lý nhưng là một chân lý.
Chân lý này đã được
chính Ngài thực hiện một cách
trọn vẹn trong cuộc sống. Chính Ngài
là Con Thiên Chúa nhưng đã chấp
nhận mục nát đi để sinh ơn
cứu độ cho nhân loại chúng ta.
Thánh Phaolô cho biết: “Đức
Giê-su Ki-tô vốn dĩ là Thiên Chúa
mà không nghĩ phải nhất quyết duy
trì địa vị ngang hàng với Thiên
Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút
bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ,
trở nên giống phàm nhân sống như
người trần thế. Người lại còn
hạ mình, vâng lời cho đến nỗi
bằng lòng chịu chết, chết trên
cây thập tự. Chính vì thế,
Thiên Chúa đã siêu tôn Người
và tặng ban danh hiệu trổi vượt
trên muôn ngàn danh hiệu.”(Pl
2,6-9).
Thật
vậy, vì vâng lời Chúa Cha và
để cứu độ nhân loại, Ngài
đã chấp nhận sống mầu nhiệm
tự hủy nơi bản thân mình từ
khi nhập thể cho đến khi chịu chết
trên thập giá để được
sống lại vinh quang. Ngài sinh ra bởi Đức
Trinh Nữ Maria, làm con nuôi của Thánh
cả Giuse, sống 30 năm với nghề thợ
mộc tại làng Nazaréth như mọi
người ngoại trừ tội lỗi. Trong ba
năm ra đi rao giảng Tin mừng: Ngài rao
giảng và làm phép lạ để
cứu giúp nhiều người. Ngài nói:
“Con Người
đến không phải để được
người ta phục vụ, nhưng là để
phục vụ, và hiến mạng sống làm
giá chuộc muôn người" (Mc
10,45). Cao điểm của sự phục vụ ấy
là việc Ngài rửa chân cho các
môn đệ vào tối trước ngày
Thứ năm tuần thánh. Cuối cùng,
Ngài đã chấp nhận bước vào
cuộc khổ nạn chịu chết để
cứu độ nhân loại. Như vậy,
Đức Giêsu là hạt lúa mỳ
chịu mục nát đi để đem lại
sự sống cho nhân loại chúng ta. Ngài
đã hy sinh mạng sống của mình để
cho nhân loại được sống.
Noi
gương Đức Giêsu, có rất nhiều
vị thánh cũng đã chấp nhận
hy sinh, chấp nhận làm hạt lúa mỳ
mục nát đi để người khác
được sống. Đó là sự hy
sinh của Thánh Maximilianô Kolbê đã
chấp nhận chết thay cho người tử
tù được sống. Đó là
sự hy sinh của Mẹ Têrêxa Caculta và
các nữ tu thuộc dòng của mẹ,
suốt cuộc đời vì những người
nghèo khó, bệnh tật, những người
sống bên lề xã hội tại các
khu ổ chuột. Đó là sự hy sinh
của các Đức Giáo Hoàng, các
Giám Mục, linh mục, tu sĩ nam nữ đã
dâng hiến đời mình vì hạnh
phúc và phần rỗi của tha nhân.
Đó là sự hy sinh của những người
vợ người chồng vì hạnh phúc
của người bạn đời. Đó
là sự hy sinh tận tụy của những
người cha người mẹ vì niềm
vui và hạnh phúc của con cái. Đó
là sự hy sinh cho nhau của anh chị em ruột
thịt trong gia đình. Và còn biết
bao tấm gương hy sinh khác trong đạo
ngoài đời mà chúng ta không thể
kể hết ra đây. Nếu tìm kiếm
trên mạng, chúng ta sẽ đọc được
những câu chuyện rất cảm động
về sự hy sinh đó. Chẳng hạn: Cha
lấy thân làm "bao cát" để
kiếm tiền cứu con; Đôi vợ chồng
già ăn xin kiếm tiền nuôi con ăn
học; Đóng giả làm đàn ông
suốt 43 năm để dễ kiếm việc
làm, nuôi con khôn lớn; Mẹ già
bán cầu từ tinh mơ để kiếm
tiền nuôi con; Người mẹ làm đôi
chân cõng con đi học mỗi ngày;
Mẹ 90 tuổi chăm con bại não suốt
50 năm…Và câu chuyện sau đây
cũng phần nào cho chúng ta thấy sự
hy sinh cao cả của một cậu bé 8 tuổi.
Có
hai anh em nhà kia, cậu bé trai 8 tuổi
và cô em gái của cậu 6 tuổi.
Cả hai đều gầy yếu và
thường đau ốm luôn. Một
hôm cậu bé bị một cơn
đau gan cấp tính, được
cha mẹ đưa vào cấp cứu
tại bệnh viện gần nhà.
Sau thời gian hai tuần lễ điều
trị, cậu bé đã thoát khỏi
tình trạng nguy hiểm và đang nằm
viện thêm ít ngày để
hồi sức. Nhưng sau đó, lại
đến lượt cô em gái bị
chứng xuất huyết nội
và được mang đi cấp cứu
tại cùng bệnh viện với
anh. Cô bé bị mất máu khá
nhiều cần được mau chóng
tiếp máu. Thế nhưng bệnh
viện lại không có sẵn máu
cùng nhóm để truyền. Rất
may là máu của cậu bé cùng
nhóm máu với cô em. Khi được
hỏi có muốn cho máu để
cứu sống em gái không, thì
lúc đầu cậu bé hơi
ngần ngại và lo lắng một
chút. Nhưng ngay sau đó, cậu ta đã
lấy lại bình tĩnh và trả
lời bác sĩ rằng: “Vâng,
con bằng lòng hiến máu cho em con.
Xin bác sĩ hãy cố gắng cứu
sống nó. Vì con thương em con
lắm.” Sau
đó bác sĩ đã lấy máu
của cậu truyền cho cô em. Một
lúc sau tỉnh dậy, cậu bé
đã làm cho mọi người trong
phòng ngạc nhiên và buồn cười
khi nói: “Ô
hay! Con chưa bị chết hay sao? Vậy bác
sĩ đã tiếp máu cho em con chưa?
Em con bây giờ ra sao rồi?”
Thì ra cậu bé đã tưởng
lầm rằng khi bằng lòng hiến
máu cho em, là cậu phải cho em tất
cả số máu trong con người
mình! Nhưng vì quá thương em và
không muốn cho em bị chết, nên
sau khi ngần ngại một chút, cậu
đã quyết định hy sinh chịu
chết để cho em gái mình
được sống! (Sưu Tầm)
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa đã hy sinh để
cứu độ chúng con. Chúng con tạ
ơn Chúa. Ngoài Chúa ra, còn biết
bao nhiêu người khác cũng đã
hy sinh vì chúng con, xin Chúa trả công
bội hậu cho các vị ân nhân đó.
Xin cho mỗi chúng con cũng biết chấp
nhận hy sinh để đem lại hạnh phúc
cho tha nhân. Amen.
Lm.
Anthony Trung Thành
|