Ánh sáng đức
tin
(Suy niệm của Lm. Giuse Đỗ
Đức Trí)
Cuối thế kỷ 18 là thời kỳ
được các triết gia gọi là Thời Kỳ Ánh
Sáng, vì vào giai đoạn này nền triết học
được hồi sinh và đem đến nhiều
tư tưởng mới cho nhân loại, đồng
thời đây cũng là thời kỳ khoa học kỹ
thuật bắt đầu phát triển mạnh, nhiều người
cho rằng với sự phát triển của cả lý trí và
khoa học như thế, thế giới và con người
được khai sáng khỏi những u mê lạc hậu,
và nhất là những người cực đoan còn cho
rằng đây là thời kỳ con người thoát ra
khỏi sự ràng buộc của các tư tưởng tôn
giáo, được giải thoát, được bay
bổng trong bầu trời của ánh sáng tự do. Tuy nhiên
những ước mơ và dự đoán đó không như
con người dự tính, chính khoa học và cả
triết học các thời kỳ sau đó đã để
lại những khoảng trống tăm tối cho con
người, và thay vì con người được khai
sáng tự do, thì nó lại trói buộc con người vào
những hình thức nô lệ mới của khoa học và
công nghệ, nó mãi mãi cho thấy sự giới hạn và
bất lực của con người.
Trong khi đó Lời Chúa của Chúa nhật
thứ IV mùa chay lại giới thiệu cho chúng ta về
Đức Giêsu là ánh sáng, Ngài đem ánh sáng đến
thế gian để giải thoát con người khỏi
sự mù tối của u mê lầm lạc, Ngài đem ánh
sáng của Tin Mừng đến để giải thoát con
người khỏi sự ràng buộc của bóng tối
thế gian và vật chất, giúp con người sống
đúng với địa vị phẩm giá mà Chúa trao ban.
Qua câu chuyện Chúa chữa người mù
từ khi mới sinh, Thánh Gioan cho thấy Chúa đã khai sáng
không chỉ cho người mù, mà còn cho mọi người chung quanh anh nữa. Người Do Thái
thời Đức Giêsu bị bao trùm bởi rất
nhiều những quan niệm sai lạc, kể cả các
tông đồ cũng thế, các ông vẫn nghĩ rằng
người thanh niên kia bị mù là do tội của anh ta
hoặc tội của cha mẹ anh ta, nên họ mới
hỏi Chúa Giêsu: “Anh bị mù do tội của anh hay tội
của cha mẹ anh?” Nhưng Chúa Giêsu đã thay đổi
suy nghĩ cổ hủ của các tông đồ, khi Ngài
khẳng định với các ông: “Anh bị mù không
phải vì tội của anh, cũng không bởi cha mẹ
anh, nhưng là để mọi người được
thấy công trình của Thiên Chúa được thể
hiện nơi anh”. Cùng một sự kiện, nhưng Chúa
muốn các tông đồ nhìn theo
chiều hướng tích cực và trong cái nhìn tình yêu
của Thiên Chúa, chứ không phải cái nhìn mang tính kết
án.
Đối với người mù, Chúa Giêsu
đã chạm đến mắt anh, tức là động
chạm đến cả con người của anh, không
chỉ chạm bằng tay, mà còn là sự đụng
chạm gặp gỡ của trái tim, của tình yêu của
một vị Thiên Chúa làm Người, dành cho một con
người bất hạnh, bị xã hội loại
bỏ, bị gán cho muôn vàn thứ tội. Ngài không chỉ
mở mắt thể xác cho anh, mà Ngài còn mở mắt linh
hồn để anh nhìn thấy Đức Giêsu là một
vị ngôn Sứ, trong khi những người Biệt Phái
bị bao trùm bởi bóng tối của sự tự cao
tự phụ, cho mình cái quyền kết án người
khác, họ bị thành kiến che mờ mắt, khiến
họ chỉ nhìn thấy Chúa Giêsu là một người vi
phạm ngày Sabat. Sau khi được sáng mắt, thì
người trước đây bị mù được khai
sáng đã trở thành người hết sức bênh
vực cho Đức Giêsu, anh khẳng định: “Ngài là
một vị Ngôn Sứ”.
Với đám đông người Do Thái
cũng thế, họ bị trói buộc trong những
tập tục của mình, khiến họ khó lòng đón
nhận được ánh sáng mới từ Tin Mừng
của Chúa Giêsu, họ đến để gây áp lực
với cha mẹ của anh mù: “Đây có phải là con ông bà
không? Có phải nó bị mù từ khi mới
sinh không? Tại sao bây giờ nó lại
thấy?” Vì sợ bị trục xuất ra khỏi
cộng đồng, nên cha mẹ anh mù đã để cho
bóng đêm của sự sợ hãi giam giữ khiến
họ không dám tuyên xưng Đức Giêsu là một Ngôn
Sứ, mà họ đã nói tránh rằng: “Con tôi nó lớn
rồi, các ông cứ hỏi nó.”
Còn đối với người mù đã
được chữa lành, anh đã hoàn toàn thoát ra khỏi
bóng đêm của sự sợ hãi cho dù người Do Thái
đã nhiều lần chất vấn anh, lần này họ
muốn anh nhân danh Thiên Chúa để vu cáo cho Đức
Giêsu là người tội lỗi. Nhưng câu chuyện cho
thấy anh đã bước một bước dài trong đời
sống đức tin, anh không chỉ tin Đức Giêsu là
một Ngôn sứ, mà giờ đây anh còn can đảm làm
chứng và bênh vực Ngài, anh lặp lại việc Chúa
Giêsu đã chữa anh và anh tuyên bố: “Trước đây
tôi bị mù nhưng nay ông ấy đã chữa cho tôi
được sáng.” Anh còn trở thành người giải
thích về quyền năng của Thiên Chúa cho những
người chung quanh:” Ai kính sợ Thiên
Chúa, luôn làm theo ý Người thì Người nhậm
lời kẻ ấy… nếu không phải bởi Thiên Chúa mà
đến, thì ông ấy sẻ chẳng làm được
gì.”
Trước một đức tin non nớt
lại gặp thử thách bởi những thành kiến,
quan niệm và tập tục của những người
chung quanh, nên khi gặp lại anh, Chúa Giêsu đã dẫn anh
lên một bước cao hơn, củng cố đức
tin cho anh, khi Ngài mời gọi anh tuyên xưng đức
tin: “Anh có tin vào Con Người không?” Anh thưa:
“Đấng ấy là ai để tôi tin?” Chúa Giêsu xác
nhận với anh: “Chính Đấng ấy đang nói
với anh đây”. Và anh đã tuyên xưng: “Thưa Ngài tôi
tin và sấp mình xuống trước mặt Ngài”. Đó là thái độ thể hiện sự vâng
phục của đức tin nơi anh mù, anh sấp mình
để thờ lạy Ngài.
Như thế, ánh sáng của đức tin
khác với ánh sáng của khoa học, của triết
học và khác hẳn với ánh sáng của tự nhiên,
để nhìn thấy được ánh sáng này đòi
phải có một con mắt của linh hồn thật trong
sáng, vì cái nhìn của con mắt loài người bên ngoài có
thể lầm lẫn, có thể đánh lừa và dẫn
đến sai lạc, còn ánh sáng của Tin Mừng của
Đức Giêsu thì chiếu dọi vào trong tâm hồn,
những ai mở cửa tâm hồn, thì đón nhận
được ánh sáng này, và những ai khiêm nhường
thì sẽ được ánh sáng này dẫn lối và
đưa đến hạnh phúc. Sách Samuel cũng cho
thấy sự khác biệt giữa cái nhìn của Thiên Chúa và
cái nhìn của con người trong việc Samuel
được sai đi xức dầu chọn Đavít làm
vua Israel. Con
người chỉ nhìn và đánh giá sự việc theo cái
nhìn và tiêu chuẩn bên ngoài, còn Thiên Chúa lại nhìn thấu
tâm hồn và Ngài đánh giá tuyển chọn một con
người là tùy ở thái độ tâm hồn của
người đó sẵn sáng đáp lại lời mời
gọi của Chúa.
Thưa quý OBACE, thánh Phaolô đã quả
quyết rằng: “Nhờ ơn của Bí tích Thánh tẩy
chúng ta đã trở nên con cái của ánh sáng, con cái của
Tin Mừng và vì thế, chúng ta phải ăn ở, phải
sống cho xứng đáng là con cái của ánh sáng, tức là
phải sống công chính, ngay thẳng lương thiện,
và không bao giờ được tán đồng, làm ngơ
hay cộng tác với sự dữ và bóng tối”.
Mặc dù đã là con cái sự sáng, nhưng
chúng ta vẫn bị ma quỷ lôi kéo chúng ta vào bóng tối
hoặc vì để mình sống trong tình trạng tội
lỗi gian dối, nên chúng ta sợ ánh sáng, sợ những
gì là minh bạch. Còn rất nhiều những bóng tối
đang bao trùm trong các gia đình, đó là bóng tối của
bất hạnh, cãi vã, đổ vỡ, của sự
bạo hành, bóng tối của gian dối, của việc
làm ăn lươn lẹo, bất công. Giống như
những người Do Thái, nhiều người đã
sống trong sự cố chấp, bảo thủ trong
sự sai lầm của mình, không dám đón nhận ánh sáng
sự thật của Đức Kitô và Tin Mừng và vì
thế, họ dùng nhiều lý do để gạt bỏ
Đức Giêsu ra khỏi tâm hồn, ra khỏi công việc
và đời sống của gia đình. Chúa Giêsu là
Đấng đem đến cho chúng ta ánh sáng cứu
độ, chỉ cho chúng ta con đường giải
thoát, mời gọi chúng ta đón nhận tình yêu và sự
săn sóc của Chúa, song nhiều người đã
nhất định từ chối Ngài, và muốn tự
mình bước đi trong bóng tối của thế gian, của
ma quỷ và của dục vọng.
Trong xã hội ngày nay còn nhiều những bóng
tối và sự mù lòa khác, sự mù lòa của những
kẻ nhân danh khoa học để từ chối không tin
vào sự hiện diện của Thiên Chúa, xã hội ngày nay
bị che phủ bởi bóng tối của sự gian
dối, của bất công, khiến cho nhiều
người bị lầm lạc và lẫn lộn không
thể phân biệt đúng hay sai; sự tiến bộ
của khoa học công nghệ cũng kéo theo nó bóng tối
của sự ích kỷ, dửng dưng khiến cho
nhiều người quên mất sự hiện diện
của người bên cạnh. Bên cạnh đó còn bao nhiêu
những triết lý, học thuyết sai lạc đang
dẫn con người đi vào ngõ cụt, đang hủy
hoại tâm hồn của nhiều thế hệ, biến
nhiều tâm hồn trở nên khô cằn sỏi đá không
còn nhạy bén trước lời mời gọi của Tin
Mừng nữa.
Những loại bóng tối mù lòa này đang
ảnh hưởng và bao trùm trên nhiều người
trẻ, khiến cho nhiều bạn trẻ lạc
đường mất hướng, sống một
cuộc sống không có mục đích, không lý tưởng,
hoặc biến nhiều người trẻ khác lao vào
những hình bóng, ảo ảnh của danh vọng,
địa vị, tiền bạc, và đoạn cuối
của con đường này là sự bế tắc và
trống rỗng. Chỉ có Đức Giêsu và Tin Mừng
của Ngài mới là ánh sáng thật soi rọi cho chúng ta,
giới răn và lề luật của Ngài sẽ chữa
chúng ta khỏi sự mù lòa của thể xác và tâm hồn,
tình yêu của Ngài sẽ dẫn lối chúng ta bước
đi trong ánh sáng của tự do, của sự thật,
của công lý.
Xin Chúa giúp chúng ta
noi gương Mẹ Maria mạnh dạn mở tung mọi
cánh cửa của tâm hồn để cho ánh sáng của Tin
Mừng chiếu dọi vào mọi góc khuất của
cuộc đời, biến chúng ta nên con cái của ánh sáng,
giúp chúng ta loại trừ bóng tối của chết chóc,
giúp mỗi người sống và hành động như là
con cái của ánh sáng. Amen.
|